Khi Sở Thành về đến nhà thì trời đã khuya rồi, anh ngây người ở công ty thật lâu, từ hừng đông đến khi trời tối muộn mới về. Muốn về nhưng lại không dám về. Tất cả mọi người đều cho rằng anh đang tăng ca, nhưng chỉ duy nhất Sở Thành biết, thật ra cả ngày hôm nay, anh chẳng làm gì cả, anh ngồi ở trong văn phòng, nghĩ đến chuyện Quý Khinh Chu phải rời đi, nghĩ đến tối nay anh về nhà, sẽ không nhìn thấy cậu nữa, tâm thần hoảng hốt, thế nào cũng không tập trung làm việc được nữa. 
Chuyện này không nên diễn ra như vậy, Sở Thành nghĩ, anh chưa từng có trạng thái này bao giờ, anh cũng chưa từng để chuyện sinh hoạt cá nhân làm ảnh hưởng đến công việc của anh, tình huống như thế này, không nên xảy ra mới phải. 
Sở Thành ngừng xe, tháo dây an toàn sau đó bước xuống, vừa nhìn đã thấy ngay chiếc Porsche mà anh đã tặng Quý Khinh Chu. Hôm qua anh đã giao lại chìa khóa xe cho Quý Khinh Chu, nói với cậu chiếc xe này thuộc về quyền sở hữu của cậu, để cậu nhớ gọi người hỗ trợ lái xe đi, Quý Khinh Chu cũng đáp ứng anh rồi, thế nhưng hiện tại, chiếc xe này vẫn còn ở trong gara nhà anh. 
Sở Thành sửng sốt một chút, đột nhiên anh nghĩ đến điều gì đó, bước nhanh về phía thang máy, nhanh chóng quay về nhà, dường như vừa bước vào phòng ngủ, anh liền phát hiện trên tủ đầu giường có một xâu chìa khóa và chìa khóa xe. Khoảnh khắc đó, Sở Thành chợt cảm nhận được một nỗi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368769/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.