Anh nhớ rõ Quý Khinh Chu từng nói với anh rằng, “Tôi ở trước mặt anh không giống với khi tôi ở trước mặt người khác.”
Thế nhưng giờ đây, Sở Thành nhìn không thấu gì cả.
Anh nhắm mắt lại, đem hết tất cả cảm xúc tồi tệ ấy giấu tận xuống sâu đáy lòng, anh nhẹ nhàng nói, “Sinh nhật vui vẻ.”
Quý Khinh Chu đáp lại, “Cảm ơn anh.”
Như anh đoán, câu nói không hề có tình cảm.
Sở Thành buông cậu ra, anh xoay người, vậy cũng tốt, anh tự nhủ, ít nhất khi ra đi Quý Khinh Chu sẽ không khổ sở, như vậy là đủ rồi.
Thời điểm ăn cơm, Sở Thành tặng món quà sinh nhật mà anh đã chuẩn bị cho Quý Khinh Chu, “Mở ra nhìn xem.”
Quý Khinh Chu mở hộp quà ra, mới phát hiện bên trong là một xâu chìa khóa.
“Đây là chìa khóa căn nhà của tôi ở phía nam thành phố, là một căn nhà song lập, rộng khoảng 400m2, có đủ loại đồ đạc và một khoảng sân nhỏ. Nếu muốn, sau này cậu có thể trồng một số loài hoa và cây nhỏ, có thể xem như là bồi dưỡng tình cảm.”
Quý Khinh Chu không nghĩ tới anh sẽ tặng cho cậu một căn nhà, liền lên tiếng từ chối, “Tôi không muốn nhận món quà này đâu.”
“Nhận đi, đồ tôi đã tặng, sẽ không thu hồi.”
“Nhưng tôi cảm thấy rất xấu hổ khi nhận món quà này.” Cậu nhìn Sở Thành, dựa vào cái gì cậu nhận lấy căn nhà này từ Sở Thành, ngay cả là tình nhân của Sở Thành cậu còn không được tính, thì cậu có tư cách gì để nhận lấy căn nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368768/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.