Quý Khinh Chu không ngờ anh còn chuẩn bị quà Tết cho cậu, cậu nhìn chiếc hộp màu xanh lam trên tay Sở Thành, kinh ngạc hỏi, "Quà cho tôi à?"
"Ừ." Sở Thành kéo tay cậu lại, đặt hộp vào, "Em mở ra xem đi."
Quý Khinh Chu nhìn hộp quà trong tay mình, áy náy ngẩng đầu lên nhìn anh, "Nhưng mà tôi không có chuẩn bị quà cho anh."
"Không cần đâu." Sở Thành đáp, "Đâu ai quy định được tặng quà thì nhất định phải tặng lại."
Quý Khinh Chu vẫn thấy hơi ngại, cậu nghĩ mình không nên gì hết, Sở Thành nhớ chuẩn bị quà Tết cho cậu mà cậu lại không nhớ chuẩn bị quà Tết cho anh, thật sự là rất không nên.
"Tôi tặng cho anh sau vậy." Cậu nói.
Sở Thành không để ý mấy cái này, anh tặng quà dựa trên tâm trạng không có ý gì khác, nhưng thấy Quý Khinh Chu cứ ngại ngại, bất đắc dĩ nói, "Cũng được, em muốn tặng thì tặng đi."
Quý Khinh Chu nghe vậy mới có tâm trạng mở chiếc hộp trong tay ra. Chiếc hộp này không lớn, ngay ngắn chỉnh tề, Quý Khinh Chu cảm giác bên trong là một món trang sức, đúng như dự đoán, trong hộp là một sợi dây chuyền.
Đó là một sợi dây chuyền màu đen đơn giản, mặt dây chuyền làm bằng ngọc bích được chế tác tinh xảo, không có vật trang trí nào khác, đơn giản mộc mạc. Quý Khinh Chu cầm lên nhìn mặt dây chuyền bằng ngọc khẽ rung động, không khỏi ngạc nhiên hỏi: "Đây là cái gì? Phải trái gì đó không? Trái hạnh à? Hay là trái đào? Chắc chắn không phải táo."
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368741/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.