Sở Thành không ngờ trong chuyện này cậu sẽ như thế, thuận theo hôn cậu, cùng nhau dạo quanh núi Haruna*.
*Mí bạn vẫn nhớ ngọn núi này trứ ? không phải do mình đâu là tác giả viết thế này thật ?
Đợi tới khi về đến chân núi, anh ôm Quý Khinh Chu hỏi, "Không khó phải không?"
Quý Khinh Chu "Ừ" một tiếng.
"Thế thoải mái không?"
Quý Khinh Chu hơi ngượng gật đầu, nhỏ giọng đáp lại.
Sở Thành bật cười, Quý Khinh Chu vươn tay nhéo eo anh, Sở Thành chụp tay cậu lại, bất đắc dĩ nói, "Sao thói xấu này vẫn chưa sửa vậy."
Quý Khinh Chu cười nói, "Không muốn sửa."
Sở Thành hết cách, vân vê tay cậu.
Anh lấy mấy tờ khăn giấy trên đầu giường lau tay cho hai người, hỏi, "Muốn tắm không?"
Quý Khinh Chu không muốn nhúc nhích lắm, cũng không muốn anh bật đèn lên nên lắc đầu, "Không đi đâu."
Sở Thành nghe được sự mệt mỏi trong lời nói của cậu, hôn lên trán cậu, "Vậy ngủ đi, ngủ ngon."
"Ngủ ngon." Quý Khinh Chu nói, nhắm hai mắt lại.
Một đêm không mộng.
°
Sáng ngày thứ hai lúc Sở Thành tỉnh dậy, Quý Khinh Chu vẫn chưa thức, còn đang ghé lên vai anh ngủ say sưa. Sở Thành thấy cậu ngủ ngon như vậy không nỡ đánh thức, cầm điện thoại lên lướt vòng bạn bè chờ Quý Khinh Chu tỉnh.
10 giờ hơn Quý Khinh Chu mới thức dậy, mờ mịt dụi mắt, từ từ nhớ lại chuyện tối qua. Lúc này cậu mới nhận ra tối qua sau khi lái xe số tay xong cậu chưa mặc đồ ngủ cứ vậy mà ôm Sở Thành rồi thiếp đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368711/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.