Phượng Khê: “…”
Tên Cầu nàng đây chỉ tát người ta mấy cái thôi mà? Có đáng hận đến thế ư? Xem ra, nàng phải giấu kín thân phận, không thể để người khác biết nàng chính là tên Cầu kia.
Thế là, nàng hùa theo mọi người, mắng cho Nữu Hỗ Lộc Cầu một trận.
Tiếng mắng cực kỳ tàn nhẫn.
Chỉ thiếu điều muốn rút gân lột da Nữu Hỗ Lộc Cầu thôi.
Quân Văn đứng cạnh thấy vậy thì tỏ vẻ: “…”
Một khi tiểu sư muội đã nổi cơn tàn nhẫn, thì ngay cả bản thân cũng có thể thịt luôn được.
Nói thêm một hồi, chủ đề chuyển tới vùng giáp ranh.
Phần đông người đều than thở, dù ai cũng mong lấy được hỏa tủy, nhưng trong lòng họ vẫn hiểu rõ, họ có cố đến mấy cũng chỉ tổ phí công thôi.
Phượng Khê khẽ chớp mắt: “Các vị, ta có đề nghị thế này. Ta vẫn còn nhỏ, ít kiến thức, nên nếu ta có nói sai, thì mọi người cũng đừng chê cười ta nhé.”
“Đúng là chúng ta không thể so sánh với bốn tông môn lớn, càng không thể so sánh với người Nam Vực, nhưng chúng ta đông mà. Dù trước kia chúng ta không quen biết, nhưng đều ngồi trên phi thuyền xuất phát từ thành Thanh Thủy, bốn bỏ lên năm, chúng ta cũng coi như là đồng hương rồi.”
“Bất kể trước kia sở hữu thân phận gì, bất kể là đệ tử của tông môn nhỏ, con em thế gia hay tán tu, thì việc ngồi cùng trên một con phi thuyền, đã là có duyên phận rồi. Chi bằng, chúng ta lập đội, đến khi đó có thể quan tâm lẫn nhau.”
“Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/5042632/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.