“Ôi chao, các ngươi có xem bảng thông báo của hoàng thất không, đúng là không nghĩ tới hóa ra Vệ tướng quân Vệ Túc không phải chết trận.”
“Ai mà không bất ngờ cơ chứ, Vệ tướng quân là người tốt như thế, vì Đại Việt chinh chiến sa trường bảo vệ biên quan nhiều năm như vậy, bao nhiêu công lao, cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế.”
“Còn không phải do tên hôn quân kia, nói sợ Vệ tướng quân tạo phản, ta thấy là chính ông ta không tài không đức nên mới kiêng kỵ Vệ tướng quân thì có, nhìn các vị Hoàng đế trước kia của Đại Việt chúng ta mà xem, chẳng có ai âm mưu giết hại thần tử như ông ta cả.”
“Ta nói nhé, nạn hạn hán với nạn châu chấu trước đây không lâu chính là ông trời cảnh cáo ông ta đấy, cũng may mà ông ta già rồi, bằng không Đại Việt này sớm muộn gì cũng xong đời trên tay ông ta.”
“Dân chúng chịu thiên tai mà ông ta còn ở trong cung nghĩ đến đàn bà, không suy nghĩ vì dân chúng một chút nào cả, còn có cả Tứ hoàng tử gì nữa, xúi bẩy người khác giết người phóng hỏa, phụ hoàng nào nhi tử nấy, đều không phải là người tốt.”
“Giết hại trung thần, tàn bạo bất nhân, không xứng làm Hoàng đế!”
“…”
Chiếu chỉ nhận tội của Trường Đức đế bị dùng cách dán bảng thông báo của hoàng thất truyền ra ngoài, mới không tới một ngày đã truyền khắp toàn bộ Thịnh Kinh, dân chúng đều đang bàn tán việc này, ngoại trừ khiếp sợ vì nguyên nhân chết thực sự của đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-ga-thay/525185/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.