Người tới báo tin chính là Bạch Cập, Giang Lâm nghe xong sắc mặt đều tối lại, đứng bật dậy, “Có nhận ra là tên ngốc nào không?”
Bạch Cập lắc đầu, “Chưa từng tới phủ chúng ta.”
Giang Lâm hừ một tiếng, “Quản hắn là ai, còn dám bảo ta ra ngoài ăn đánh, để xem ta có tấu chết hắn hay không, lấy gậy tới đây cho ta.” Giang Lâm mở tay ra.
Bạch Vi vừa từ phòng bếp tới đây liền đặt cái chày cán bột vào lòng bàn tay của Giang Lâm.
Giang Lâm: “……”
Bạch Vi: “……Thiếu phu nhân, cậu thấy được không?”
Giang Lâm cầm lấy một đầu chày cán bột, quơ quơ, “……Được!”
Vệ Vân Chiêu thấy Giang Lâm hành động mà không có mình, liền tự mình động thủ đẩy xe lăn muốn cùng Giang Lâm ra ngoài, có điều còn chưa ra tới cửa thì đã bị Giang Lâm phân phó mấy nha hoàn Bạch Cập Bạch Vi trông chừng y cho kỹ, “Không có lệnh của ta, các ngươi đều phải ngoan ngoãn đợi ở trong phủ, không được chạy ra xem náo nhiệt.”
“Dạ, thiếu phu nhân!” Bạch Cập Bạch Vi đáp một tiếng vang dội, sau đó đẩy xe lăn của Vệ Vân Chiêu đến cạnh bàn, không chớp mắt mà nhìn nhìn chằm y, phòng ngừa y lén chạy đi.
Vệ Vân Chiêu: “……”
Giang Lâm hơi mỉm cười nhìn về phía Vệ Vân Chiêu, “Phu quân ngoan nha, chờ ta trở lại.”
Sau đó liền cầm theo chày cán bột, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mà đi tới cổng lớn Vệ gia, đúng lúc thiếu chút nữa đã nghênh diện một thùng nước đồ ăn thừa, Giang Lâm lập tức nổi giận, ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-ga-thay/525123/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.