Cả nhà họ Thường ngây người nhìn Tào nương tử, nhất thời không biết đáp lời thế nào.
“Ngây ra đó làm gì, mở cửa đi chứ!” Tào nương t.ử vươn đôi tay múp míp lắc lắc hàng rào nhà họ Thường, lớn tiếng gọi.
Hạt Dẻ Nhỏ
“Đến ngay... đến ngay.” Thường lão nương lật đật chạy đi mở cửa, vừa định nói gì đó với Tào nương tử, ai ngờ nàng ta như một cơn gió lướt qua, đi thẳng về phía Vương thị.
Hừm, ai là chủ trong nhà này, cả làng đều rõ.
Vương thị lúc này đã bình tĩnh lại, bà ta ném cành củi trong tay, cười nói: “Tào tẩu tử, gió nào đưa người đến đây sáng sớm thế này, phải chăng đã mổ lợn muốn bán thịt cho người trong thôn sao?”
“Mốt ngày nữa mới mổ lợn, nếu ngươi muốn mua thịt thì đi sớm một chút, trấn trên đặt mua nhiều, e là không còn lại bao nhiêu đâu.” Tào nương t.ử liếc nhìn Thường Lạp Nguyệt đang co ro thành một cục bên tường, trong lòng chợt thót lại, may mà mình đến sớm, nếu không nha đầu này đã bị đ.á.n.h c.h.ế.t hoặc c.h.ế.t cóng rồi.
Chậc chậc, người nhà họ Thường này quả thực quá độc ác. Phải nhanh chóng giải quyết xong việc thôi.
“À, ta có chuyện muốn nói với ngươi, vào nhà nói được không?” Tào nương t.ử thu ánh mắt lại, cười hỏi Vương thị.
“Được chứ, ngày thường mời còn không được nữa là, mau vào nhà ngồi đi.” Vương thị cũng là người có mắt nhìn, đoán Tào nương t.ử có việc thật, lại thấy nàng ta tươi cười, nói không chừng là chuyện tốt.
Vương thị gọi trưởng nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thon-nu-xung-hi-nha-do-te/4864740/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.