Biên tập: Cải
Hai người cùng đáp ứng "Vâng, cô đã vất vả rồi"
Lão sư nói đi là đi, không có nửa điểm dừng lại.
....
Chờ lão sư đi rồi, Khương Yên mới ngẩng đầu, thật cẩn thận nhìn Hoắc Đình Diễm.
Hoắc Đình Diễm vừa lúc nhìn qua, hai người tầm mắt chạm nhau, trong lúc nhất thời có chút không biết nói gì, tổng cảm thấy bầu không khí có chút quái quái.
Khương Yên chớp mắt nhìn anh, không biết nên nói gì, lo sợ bản thân một khi mở miệng nói chuyện sẽ nhịn không được hưng phấn, áp không được trái tim đang nhảy nhót trong lồng ngực.
Nhưng nhịn một hồi, cô vẫn là nhịn không được hỏi "Cậu định chọn bài gì a?"
Hoắc Đình Diễm nhìn cô, dừng một chút nói "Cô giáo đi rồi"
"A...." Khương Yên sửng sốt, gật đầu "Tớ biết "
Hoắc Đình Diễm thật bình tĩnh ngồi xuống trước đàn dương cầm, nhìn cô nói "Nụ cười trên mặt cậu không cần phải gượng như vậy đâu"
Khương Yên "...."
Cô nghẹn cười ho khan, là thực sự vui vẻ nhưng lại có chút ngượng ngùng. Khương Yên gãi gãi đầu, quy quy củ củ đứng bên cạnh Hoắc Đình Diễm, nhỏ giọng nói "Cậu nhìn ra?"
Hoắc Đình Diễm nhẹ gật đầu "Rất rõ ràng"
Lời này của anh hoàn toàn không có nửa điểm lưu tình.
Khương Yên cứng đờ, có chút bất đắc dĩ. Cô trước đây như thế nào lại không nhận ra idol lại có điểm độc miệng như vậy?
Bất quá không sao, độc miệng cô vẫn thích, idol dù thành cái dạng gì cô cũng yêu, hắc hắc hắc!
Hai người an tĩnh một hồi, Hoắc Đình Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-kieu-ngot-he-hang-ngay/1473773/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.