Viên Cần ngồi ở đối diện Cố Tinh Thần, y kể Xán Tinh tốt này tốt nọ tốt đến mức nào với Cố Tinh Thần, cậu vẫn luôn giữ vẻ mặt 'sao tôi thấy khó tin thế' nhìn y.
Viên Cần: "Thật mà! Thang tổng đặc biệt coi trọng cậu, nếu không thì một lát nữa tôi liên hệ với bên đó, ngày mai chúng ta lại đi một chuyến thế nào?"
"Khoan." Cố Tinh Thần cảm thấy hình như mình nghe được một từ rất nhạy cảm, cậu nháy mắt có dự cảm: "Anh vừa mới nói Thang tổng à? Là Thang gì?"
"Thang tổng, tên là Thang Mỹ Quân, chính là tên này, dễ nghe thật ấy." Viên Cần nhớ lại: "Bà ấy cũng rất đẹp, nhìn rất sang trọng quý phái."
Cố Tinh Thần chống đầu, dáng vẻ như đầu rất đau, cậu cắt ngang lời Viên Cần nói: "Được rồi, em đã biết, anh về trước đi."
Viên Cần: "Hả? Vậy cậu có muốn đi Xán Tinh một chuyến không?"
"Chuyện này anh đừng động vào trước."
Không biết Cố Tinh Thần lên cơn gì nhưng rõ ràng không muốn y lắm miệng nữa, Viên Cần cũng câm miệng không nói gì, nếu cậu đã có suy nghĩ của riêng mình thì Viên Cần cảm thấy hẳn là y nên duy trì cậu.
"Được, vậy cậu có vấn đề gì thì cứ nói với anh nhé, anh về trước đây."
Viên Cần vừa đi khỏi, Cố Tinh Thần lập tức gọi điện qua cho Thang Mỹ Quân, điện thoại vừa kết nối thì trong điện thoại đã vang lên giọng nói vững vàng của Thang Mỹ Quân ngay.
"Sao rồi cục cưng, nhớ mẹ à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-the-than-cua-anh-trang-sang/2635728/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.