Cố Hoàn Ninh mím môi cười ngại ngùng. 
Đối mặt với sự nhiệt tình của hai bác nhà họ Trình, cô không dám ăn nhiều, toàn thân câu nệ, chỉ dám gắp khoai tây trong món thịt hầm khoai tây trước mặt. 
Vả lại vì để không ăn xong trước chủ nhà nên Cố Hoàn Ninh cố ý ăn thật chậm, mỗi một miếng cô đều nhai thật kỹ rồi mới nuốt xuống. 
Thoáng thấy tiểu thanh niên trí thức Cố cực kỳ mất tự nhiên, đôi mày cau lại, ăn một bữa cơm mà mặt mày sầu khổ. 
Trình Nghiên Châu bèn cắn hai ba miếng giải quyết xong chiếc bánh bột mì rồi đặt đũa xuống: "Con ăn xong rồi." 
Cố Hoàn Ninh đang chờ những lời này, cô nuốt miếng bánh bột mì cuối cùng xuống rồi cũng đặt đũa. 
Lúc này Trình Trường Hà lại lên tiếng: 
"Thằng ba, con có ăn mới bốn cái đã nó rồi, không ăn thì xuống đi. Phải tinh mắt xíu chứ, tay thanh niên trí thức Cố không còn gì rồi, mau lấy thêm cái nữa cho con bé đi." 
Cố Hoàn Ninh: "..." 
Cô thật sự không thể ăn được nữa rồi. 
Trình Nghiên Châu thầm than rằng tiểu thanh niên trí thức Cố thật biết lễ nghĩa, bèn lên tiếng giải vây: "Thanh niên trí thức Cố cũng no rồi sao?" 
Cố Hoàn Ninh vội gật đầu, quăng cho Trình Nghiên Châu ánh mắt cảm kích: "Tôi cũng no rồi." 
Phùng Tú Chi cũng đặt đũa xuống: 
"Ăn thế là no rồi. Vậy, thanh niên trí thức Cố cũng phải về khu nhà thanh niên trí thức luôn nhỉ?" 
Cố Hoàn Ninh gật đầu: 
"Cảm ơn bác đã giữ cháu ăn cơm, chiều còn phải làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-yeu-kieu-thap-nien-70/3750302/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.