Trong khu nhà thanh niên trí thức.
Sau khi tan làm trở về, Triệu Hồng Anh thấy trên bàn có một túi trứng gà, bèn hỏi Cố Hoàn Ninh: "Thím Quế Hoa tới à em?"
Cố Hoàn Ninh ôm cốc sứ tráng men ấm tay, hơi nóng bốc lên che mờ khuôn mặt gầy yếu của cô:
"Bác Phùng, mẹ của tiểu đoàn trưởng Trình cũng tới. Bác ấy nói có thể kiếm thêm ít thuốc nữa cho em."
"Thế thì tốt rồi."
Triệu Hồng Anh còn đang sầu lo chuyện này:
"Em uống nước xong thì mau nằm xuống đi, dưỡng bệnh cho khỏe đã.
Hôm nay chị đi trả nông cụ, có gặp được đại đội trưởng, chú ấy bảo cuối tháng này tiểu học mới bắt đầu chiêu sinh, phải tìm giáo viên trước đó.
Chị thấy em yếu ớt, không làm việc ngoài ruộng được, chi bằng đi làm giáo viên cho nhẹ nhàng hơn."
Cố Hoàn Ninh rũ mắt xuống, hai hàng lông mi khẽ rung rung, đột nhiên cô hiểu một chuyện.
Cô vô thức nhấp một ngụm nước.
Nước đã hơi nguội, nhưng vẫn còn chút ấm áp.
Nước ấm theo thực quản trôi vào trong dạ dày, lại tự dưng lạnh lẽo khiến toàn thân run rẩy.
Cô sốt.
Cô bị người ta hại.
Thời gian này bệnh tật đầu óc choáng váng, Cố Hoàn Ninh không còn hơi sức suy nghĩ nhiều chuyện, nhưng vào thời khắc này đầu óc vốn hỗn độn lại trở nên cực kỳ tỉnh táo.
Cô nghĩ rằng mình phải chấp nhận sự thực là mình đã xuyên không tới đây.
Thoát khỏi thân phận đời trước, bây giờ cô chỉ là một thanh niên trí thức nho nhỏ ở tỉnh Bắc Giang mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-yeu-kieu-thap-nien-70/3750270/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.