Dư Doanh Hạ bị hôn đến mức thở không kịp, nàng khẽ giãy giụa một chút, kết quả lại đổi lấy một vòng siết chặt hơn. Trạng thái hiện tại của Nhan Hoài Hi rõ ràng không ổn, nàng không dám động đậy thêm nữa.
Bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể từ bỏ chống cự, thuận theo người dường như đã nghiện nụ hôn kia. Vốn dĩ cả hai đều vụng về ngây ngô chuyện hôn nhau, vậy mà chỉ trong một đêm ngắn ngủi, kỹ xảo lại tiến bộ vượt bậc.
Cho đến khi Nhan Hoài Hi kết thúc nụ hôn dài kia, Dư Doanh Hạ mới tìm được cơ hội đẩy nàng ra một chút. Nàng không có ý gì khác, chỉ là muốn tìm cho mình một cơ hội để nói chuyện.
Thế nhưng hành động ấy dường như lại k*ch th*ch Nhan Hoài Hi. Trong khoảnh khắc, sắc mặt nàng trở nên khó coi, bàn tay đang nắm cổ tay Dư Doanh Hạ cũng vô thức siết chặt hơn vài phần.
"Nhan Hoài Hi!"
Bị gọi thẳng cả tên họ bằng giọng cực kỳ nghiêm túc như vậy, Nhan Hoài Hi sững người trong chốc lát, ngay sau đó liền nghe thấy lời trách móc pha lẫn giận dỗi của Dư Doanh Hạ.
"Ngươi hung dữ như vậy, thật sự là dáng vẻ muốn thành hôn với ta sao?"
Trong giọng nàng tuy mang theo chút tủi thân, nhưng nhiều hơn là nghiêm nghị. Khi thái độ nàng cứng rắn lại, khí thế của người đang ôm nàng lập tức yếu đi trông thấy. Đôi lông mày vốn còn mang vẻ hung ác của Nhan Hoài Hi thoáng chốc lộ ra một tia hoảng loạn.
"Ta... ta đương nhiên là thật lòng. Xin lỗi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075858/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.