"Ưm!"
Một trận choáng váng quay cuồng, Dư Doanh Hạ bị quật ngã xuống giường. Còn chưa kịp hoàn hồn, khí tức mang áp lực nặng nề đã trùm xuống người nàng.
Biến cố xảy ra quá nhanh, nàng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị khí tức quen thuộc đè chặt xuống dưới thân. Tóc dài như mực tản ra trên giường, hàng mi vì bất an mà khẽ run rẩy, trông yếu ớt đáng thương vô cùng.
Nếu là ngày thường, dáng vẻ này ắt đủ khiến Nhan Hoài Hi mềm lòng, sinh ra thương xót, nhưng lúc này thì tình thế lại quá đỗi khó giải quyết.
Hai cổ tay nàng bị giữ chặt xuống giường bằng một loại lực lượng không cách nào thoát ra nổi. Lực siết quá mạnh khiến Dư Doanh Hạ thậm chí nghi ngờ cổ tay mình sắp bị bóp nát, may mà người kia dường như vẫn còn giữ lại được vài phần lý trí.
Trong không gian tĩnh lặng đến mức chỉ còn lại nhịp tim và tiếng hô hấp, Nhan Hoài Hi buông ra một tay. Cảm xúc chủ yếu trong ánh mắt nàng là quyến luyến, nhưng lại bị nỗi bi thương không kiềm chế nổi làm cho méo mó.
Dư Doanh Hạ cảm nhận được một bàn tay lạnh lẽo vuốt lên cổ mình, tựa như có một con rắn độc đang chậm rãi bò dọc theo cổ họng.
Lẽ ra nàng phải sợ hãi, nhưng tâm thần lại không tài nào rời khỏi cảm xúc trong mắt Nhan Hoài Hi. Bộ dạng nàng lúc này... phải nói thế nào nhỉ, vụn vỡ đến mức khiến người ta chỉ muốn ôm nàng vào lòng. Thế nhưng khi nhìn thấy sắc đỏ sẫm dâng lên nơi đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075857/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.