Nghe thấy cô nương kia nhắc đến tông chủ, sắc mặt mấy vị trưởng lão có mặt đều biến đổi khác nhau, có người chột dạ nặng nề, có kẻ lại vui mừng thản nhiên.
Tất cả những biến hóa đó đều rơi vào mắt Tư Kính Lan, vẻ mặt nàng không có chút thay đổi, nhưng trong lòng lại bật ra một tiếng cười khẽ đầy châm biếm.
Quả nhiên là một đám đạo mạo giả nhân giả nghĩa. Bao nhiêu năm qua, những việc dơ bẩn mà nàng tra được ở trong cùng Bạch tỷ tỷ điều tra ở ngoài, há chỉ dừng lại ở vài bộ hài cốt bị chôn trong núi này? Chủ thượng nói không sai chút nào, tông chủ thật sự đáng thương, đến cả việc lòng người dưới tay mình đã biến chất ra sao cũng chẳng hay biết.
Nhưng tông môn này vẫn chưa hoàn toàn thối rữa, trong đó vẫn còn người chính trực và lương thiện. Chỉ tiếc là người duy nhất có thể gánh vác đại cục lại trông chẳng thông minh lắm, thế nên tiểu nhân mới có cơ hội lộng hành, đến mức ngay cả một ám cọc như nàng cũng có thể bò lên vị trí kiếm thị bên cạnh tông chủ.
Ánh mắt Tư Kính Lan như vô tình lướt sang Phương Nguyệt Đồng, quả nhiên lại nhận được một cái nhìn thuần khiết đến ngô nghê, chẳng lẽ toàn bộ trí tuệ của người này đều dồn hết vào tu luyện rồi sao?
"Thì ra tông chủ đã xuất quan rồi, chúng ta lập tức trở về." Mấy vị trưởng lão tuy rằng khách khí, nhưng giọng điệu cũng có phần cứng nhắc. Dù thực lực của Tư Kính Lan không bằng họ, song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075803/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.