EDIT: NAI HỒNG TÀ RĂM (Đã beta)-----------Sau khi xử lý xong văn kiện kia Nguyễn Miêu cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, ở trong lòng cậu văn kiện không khác gì □□ cả.
Mấy ngày kế tiếp cậu tạm thời gác chuyện này sang một bên chuyên tâm chuẩn bị cho kì thi cuối kỳ, mỗi đêm cậu đều phải thức đến rạng sáng mới ngủ, cũng vì quá liều mạng nên dẫn tới hậu quả suy giảm sức khỏe.
Tuy nhiên cậu lại không muốn dành thời gian nghỉ ngơi, dù sao thì bản thân đã mạnh miệng hứa với Hạ Thương Dã, nếu không làm được sợ là sẽ khiến anh thất vọng. Có lẽ là bởi vì từ lúc cậu xuyên vào thế giới này tới nay Hạ Thương Dã vẫn luôn duy trì thái độ khách quan với cậu, cho nên Nguyễn Miêu mới cố chấp kiên quyết như vậy, rất để tâm cái nhìn của anh về mình.
Hai ngày không ngủ dưới xuất hiện quầng thâm đen sì đến độ một kẻ thần kinh thô như Hạ Thương Lục cũng phát hiện ra, cậu ta bất mãn chất vấn: “Mỗi đêm mày làm cái gì thế hả?”
“Học bài ạ.” Nguyễn Miêu suy yếu nói không ra hơi trả lời: “Ngày mai là thi rồi.”
Hạ Thương Lục không tán đồng nhíu mày, giơ tay sờ trán cậu đo nhiệt độ, tuy không bị sốt nhưng nhiệt độ của Nguyễn Miêu có hơi thấp: “Đêm nay mày ngủ sớm đi cho tao đấy, dăm ba cái bài thi việc gì mà phải hốt?”
Nguyễn Miêu kiên quyết lắc đầu phủ định nói: “Thi cuối kỳ sao có thể lơ là được ạ? Em đã kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-tra-xanh-toi-hot-luon-thu-chinh/3734608/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.