Nguyễn Miêu bị Nhan Dương mạnh mẽ kéo đến phòng y tế, một hai phải đòi thầy y tế kiểm tra toàn thân cho cậu.
Thầy y tế là một nam thanh niên nhã nhặn tuấn tú, anh đẩy đẩy gọng kính trên mũi, thật sự ngồi kiểm tra toàn thân cho Nguyễn Miêu, sau đó viết sột soạt trên giấy, cuối cùng mới nghiêm túc nói: “Tôi hiểu người trẻ tuổi các cậu muốn giảm béo bảo trì dáng người, nhưng cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ chuyện lớn, nghe lời khuyên về nhà ăn uống điều độ đúng giờ, nếu không tương lai sẽ phải hối hận vì cơ thể mang đầy bệnh tật đấy. Trước tiên tôi truyền dịch bổ sung dinh dưỡng cho cậu, ở lại đây nghỉ ngơi chút đi.”
Nguyễn Miêu vừa nghe đến truyền dịch lập tức ớn lạnh trong lòng, trước kia cậu nằm trên giường bệnh bị ghim kim nhiều lắm rồi.
Nhan Dương tưởng cậu sợ đau, vội ngồi xuống vỗ nhẹ sau lưng an ủi: “Không sao đâu Miêu Miêu, như kiến cắn thôi, truyền dịch xong tớ mua kẹo cho cậu.”
Nguyễn Miêu nhìn gã như thiểu năng trí tuệ, đây là xem cậu thành đứa trẻ bảy tám tuổi mà dỗ sao?
“Tôi không sợ.” Cậu tát bay bàn tay sau lưng, “Đừng có gọi Miêu Miêu nữa!”
Thầy y tế lười xem bọn họ diễn, trực tiếp cầm giá truyền dịch tới, không nói hai lời nắm tay Nguyễn Miêu lên chọc kim vào, động tác thành thạo có hơi thô bạo, cơn buốt nhói khiến cậu nhịn không được nhe răng, theo bản năng liếc mắt nhìn thầy y tế, bảng tên trên áo viết ba chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-tra-xanh-toi-hot-luon-thu-chinh/2618312/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.