Tại Cục Công An thị trấn Võ Dương, Kỳ Thiệu Thành đang xem tài liệu trong kho lưu trữ, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc vang vọng khắp sân.
Tuy mới vào Cục Công An vài ngày nhưng Kỳ Thiệu Thành đã như cá gặp nước, không có người nào anh không quen.
Anh đi ra cửa tùy tay túm một anh công an để hỏi thăm tình huống.
Anh công an nhìn anh nói: "Là tên lưu manh lần trước bị bắt, phạm tội lưu manh và sắp bị kết án, hôm nay mẹ anh ta tới thăm tù, đang khóc ở bên trong." Tiếp theo anh công an đột nhiên nhớ tới: "Chuyện này có liên quan đến anh đó đội trưởng Kỳ......"
Kỳ Thiệu Thành nghi hoặc hỏi: "Hả?"
Vị nam công an kia cười nói: "Nghe nói tên lưu manh này là do anh đưa vào đó, không hỗ là đội trưởng Kỳ, lần trước được nghỉ hai ngày như vậy mà còn bắt được tội phạm."
Kỳ Thiệu Thành bây giờ mới nhớ tới Tống Lão Tam động tay động chân với Hạ Uyển, sau đó bị anh bắt lại đưa vào ngục, anh đột nhiên có dự cảm không tốt lắm.
Thời gian thăm tù khá ngắn, lúc Kỳ Thiệu Thành đi tìm thì mẹ Tống đã rời đi.
Kỳ Thiệu Thành nghe được hai người phụ trách giám sát nói chuyện với vị nữ công an, hỏi: "Vừa rồi hai người đó nói cái gì?"
Vị nữ công an kia cũng không biết tình huống trước đó lắm, hỏi: "Đội trưởng Kỳ sao lại đi hỏi thăm chuyện này?"
Kỳ Thiệu Thành ra hiệu về phía nhà giam, nói: "Người vừa rồi là lần trước bị tôi đưa vào, hỏi để biết tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-phat-he-tot-so-nhat/398232/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.