🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

(*Thượng cùng bích lạc hạ Hoàng Tuyền : nghĩa là lên tận cùng trời xanh, xuống tận cùng suối váng, trong bài Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị .)



Đều nói người sau khi chết có thể nhìn thấy con đò dẫn dắt gì đó, đầu trâu mặt ngựa gì đó, Mạnh bà hoàng tuyền gì đó.



Nhưng Tiêu Dư An vừa mở mắt, lại chỉ có hỗn độn trắng mênh mông sương dày đặc, hắn không biết phải làm thế nào mà đứng yên tại chỡ, ngỡ ngàng nhìn quanh.



Đột nhiên có người từ trước mắt hắn vội vã chạy qua, vậy mà là Tạ Thuần Quy.



Tạ Thuần Quy không ngừng mà gọi đợi ta, đợi ta với, sau đó phía trước hắn xuất hiện một bóng người.



Người đó chầm chậm quay người qua, ngũ quan đoan chính, nụ cười có chút ngớ ngẩn, hắn đỡ lấy Tạ Thuần Quy chạy đến bước chân nghiêng ngã, cười một tiếng nói: “Đang đợi đây, yên tâm đi, từ trước đến này đều đang đợi.”



Hốc mắt Tạ Thuần Quy dần dần đỏ lên, Tạ tiểu tướng quân ở trên sa trường tung hoành không sợ hãi trên mặt vậy mà lội ra một chút uất ức, hắn khóc thút thít nói: “Lý tướng quân, ta… … ta không có bảo vệ tốt Bắc quốc… … ta không cứu được các huynh đệ… …”



Lý tướng quân đưa tay sờ tóc của hắn: “Ngươi a, mới có mấy tuổi, ngày nào cũng một bộ dạng người lớn, nhất định phải gánh gánh nặng lên lưng mình, tám mươi tuổi rồi mới trở lại tìm ta không tốt sao? Gấp cái gì chứ, ta không phải luôn đợi ngươi suốt sao?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day-2/2641114/chuong-183.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.