Đằng sau Mại Luân là ba binh lính, thấy Phỉ Tì dám giơ súng vào đội trưởng của bọn họ, cũng lập tức giơ súng giằng co.
Đám người Hứa Nhất Hàm, Hi Phất cũng không phải ăn chay, lập tức khởi động trang bị quanh thân, người biết xem hàng liếc một cái liền nhìn ra là vũ khí tiên tiến nhất, hoàn mỹ nhất.
Rõ ràng nhân số hai bên không đủ mười người, Mại Luân lại có cảm giác hai bên đang đối chọi gay gắt.
Hắn sắp không thở nổi rồi, không, hắn sắp khóc rồi.
"Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích! Em vô tội!"
Hắn gào lên, phát hiện mọi người vẫn không nhúc nhích, rốt cuộc cũng phát hiện vấn đề mấu chốt.
"Mau, mau lấy thuốc ức chế tiêm hai mũi cho cậu ấy!"
Câu này làm thần kinh mọi người đều thả lỏng ra, tất cả đều nhìn về phía Hà Hoan.
Chỉ thấy đôi tay y nhu nhược như không xương vuốt ve cổ Mại Luân, ngón trỏ nhẹ nhàng chậm chạp khiêu khích kia, tựa như một màn hương diễm quay chậm.
Mại Luân một bên chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, một bên nhịn không được lăn lộn hầu kết.
Sau đó hắn cảm thấy ánh mắt anh hắn lạnh hơn.
Dư quang khoé mắt đảo qua, ngón trỏ tay anh hắn hình như đang chuẩn bị vặn cò súng!!
Mại Luân khóc không ra nước mắt, cũng không phải là hắn sai, vì sao người bị thương luôn là hắn?
"Anh, có chuyện từ từ nói...... Em là em ruột anh......"
Đột nhiên, trên cổ Mại Luân truyền đến một trận đau nhức, trời đất quay cuồng, chờ hắn phục hồi tinh thần lại, đã bị người bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-omega-bi-bay-alpha-tu-hon/1112868/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.