Cung Thọ Xương, Thái hậu ngồi trên ghế lót đệm lông chồn dày nhâm nhi trà, có cung nhân chạy tới báo:
– Thái hậu nương nương, Thần quý phi đến.
Thái hậu đặt chén trà trong tay xuống, cười lạnh:
– Đến nhanh vậy à, ai gia còn tưởng hai mẹ con họ lo liệu được một khoảng thời gian nữa cơ, bây giờ còn chưa tới hội đèn lồng nguyên tiêu đã không qua nổi, tìm đến tận đây. Nói ai gia bị cảm lạnh, không rảnh tiếp nó, kêu nó về đi.
Cung nhân muốn nói lại thôi, nhưng Thái hậu đã hạ lệnh, ông không dám làm trái, khom lưng lui ra ngoài, báo với Thần quý phi:
– Quý phi nương nương, Thái hậu nương nương bị nhiễm gió lạnh, ngủ rồi, ngày mai nương nương lại đến đi.
Thần quý phi sao chờ nổi đến ngày mai, chuyện lớn liên quan đến mạng người, bà rút cây trâm ngọc bích giá trị liên thành trên đầu xuống đưa cho cung nhân:
– Bổn cung biết cô mẫu là đang giận bổn cung, cho nên không muốn gặp bổn cung. An công công, phiền công công đi thêm một chuyến nữa, nói chuyện này rất gấp, nếu Thái hậu không chịu ra tay giúp đỡ, thì sẽ không còn ai có khả năng giúp đỡ Khiên nhi.
An công công nhận lấy trâm, cười nói:
– Vậy nô tài đi thêm một chuyến nữa giúp nương nương vậy.
An công công lại vào trong điện, hai tay dâng trâm lên, quỳ xuống nói:
– Thái hậu nương nương, Thần quý phi nói có chuyện gấp, nhất định phải xin Thái hậu tương trợ, liên quan đến nhị hoàng tử.
Thái hậu nhìn cây trâm ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683294/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.