– Gì?- Tô Linh nhảy xuống xe, chỉ thấy một nữ tử mặc đồ trắng nằm dưới gầm xe ngựa, máu me khắp người, trông rất thê thảm. Trên người chằng chịt vết roi, cô kinh ngạc bước tới, vừa kéo cánh tay cô nương nọ, vừa gọi xa phu- Thất thần làm gì, còn không mau tới giúp?
Xa phu cũng bị sợ, nghe Tô Linh gọi hắn, hắn mới chạy tới giúp một tay.
Hai người dốc hết sức lực, mới có thể kéo người dưới xe ngựa ra ngoài, cô nương kia không ngất hoàn toàn, mặt thảm không còn nét người, lại rất khả ái, chẳng qua da tay khô ráp, chắc là cô nương nhà nghèo, phải làm lụng vất vả.
Cô nương nọ tỉnh táo hơn, vô thức nhìn về con ngõ bên cạnh, hai mắt trừng to hoảng sợ, kéo tà váy của Tô Linh:
– Cô nương, mau cứu ta, đừng để họ mang ta về, ta muốn về nhà, ta không muốn đến thanh lâu.
– Thanh lâu?- Tô Linh kinh ngạc, vừa định hỏi nàng ta là thanh lâu nào, hai nam tử áo xám đột nhiên xông ra, không nghĩ ngợi đưa tay cướp người, cô nương nọ sợ đến run bần bật, chui xuống dưới gầm xe ngựa trốn tránh, Tô Linh mau chóng ra tay ngăn cản họ lại.
– Ngươi là ai, nữ nhân này là nô tỳ nhà chúng ta, ngươi bớt bao đồng đi- Hai nam tử áo xám không ngờ tiểu cô nương dòm mảnh khảnh yếu đuối này lại biết võ công, nhất thời không tiện tiến lên.
– Gia nô? Các ngươi là hạ nhân nhà nào?- Tô Linh không trả lời họ mà hỏi ngược lại.
Hai nam tử áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683293/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.