– Hoàng thượng đến- Giọng bén nhọn của thái giám vang vọng cả sảnh yến tiệc, văn võ bá quan cùng gia quyến nhao nhao quỳ xuống.
– Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
Nguyên Đức đế bước chân uy mãnh tiến vào yến hội, hành lễ với Thái hoàng Thái hậu.
– Tôn nhi tới muộn, mong Hoàng tổ mẫu thứ tội.
Thái hoàng Thái hậu vô cùng hiền từ nhìn Hoàng đế, cười như tổ mẫu nhà bách tính bình thường:
– Hoàng thượng nói gì vậy, xử lý sự vụ trên triều bận rộn, hết lòng lo lắng, là phúc của muôn dân.
– Đa tạ Hoàng tổ mẫu khen ngợi- Nguyên Đức đế thăm hỏi vài câu với Thái hoàng Thái hậu, lại hành lễ với Thái hậu, mới gọi văn võ bá quan bình thân- Chúng khanh hãy bình thân.
– Tạ Hoàng thượng.
Đây là lần đầu tiên Tô Linh gặp Nguyên Đức đế, cô nhớ mang máng mình đã viết vị vua này là người rất có chủ kiến, biết ẩn nhẫn, giỏi quyền mưu, tính cách còn có mấy phần sát phạt quả đoán, bây giờ nhìn, tướng mạo Nguyên Đức đế đúng là không uổng phí công thiết kế của cô, trông vô cùng uy vũ khí phách, chỉ ngồi đó thôi mà toàn thân đã toát ra một luồng khí phách quân vương tôn quý rồi.
– Tiến hành đến đâu rồi, tiếp tục đi, đừng để vì trẫm mà chậm trễ tiến độ.
Hoàng thượng vừa ngồi xuống đã lên tiếng hỏi, Hoàng hậu nương nương đang định đáp, Trường Dương quận chúa ngồi sau mặt giả ngây ngô hồn nhiên trả lời:
– Bẩm Hoàng thượng, các nhà đang dâng tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683274/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.