– Ha ha ha, đây mà là bảo vật sao, rõ ràng y như tảng đá, Tứ hoàng đệ bày trận lớn như thế, chuyển tảng đá này từ quan ngoại về thành Kính Dương chắc đã tốn không ít nhân lực vật lực rồi, đúng là vất vả quá- Nhị hoàng tử trông thấy tảng đá kia chẳng có gì thu hút, phảng phất như được đập ra từ mõm đá nào đó, vuông vắn, bề mặt còn có vài vết tích khó coi, chắc là vết tích lúc công tượng đục đá không cẩn thận lưu lại.
Tất cả mọi người ở đây không dám lên tiếng, ngay cả Thái hoàng Thái hậu cũng nhíu mày, Lý Khiên thấy thế cười càng đắc ý hơn:
– Tứ hoàng đệ, nếu đệ không bỏ ra nổi báu vật gì ra dáng, có thể nói với hoàng huynh, chúng ta là huynh đệ ruột thịt, hoàng huynh sẽ giúp đệ, sao có thể dùng tảng đá thế này để tặng Thái hoàng Thái hậu chứ. Mà đệ chọn đá cũng nên chọn tảng đá nào đẹp đẹp một chút, đệ xem mặt trên chằng chịt vết tích cua bò thế này, quá cẩu thả, thật khó coi.
Tô Linh nhìn Thái hoàng Thái hậu ngồi trên kia, trong lòng lặng lẽ “kính nể” Nhị hoàng tử này.
– Nhị hoàng huynh ăn nói cho cẩn thận- Tứ hoàng tử Lý Hạo nhíu mày, sắc mặt nhợt nhạt hiếm khi lại ửng đỏ như vậy.
– Sao, hoàng huynh chỉ nói thật lòng thôi, Tứ đệ đã tức thành như vậy, đệ tuyệt đối đừng nên tức giận, ngộ nhỡ tức đến nguy hiểm tính mạng, người làm hoàng huynh này sẽ trở thành tội nhân mất- Lý Khiên bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683273/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.