– Mau đến xem, Tô Uyển Linh chủ động khiêu chiến với Tạ gia nhị công tử, sắp có trò hay để xem rồi.
Có người lớn tiếng hô lên, mọi người liền nháo nhào kéo nhau tới.
– Nam nhân tốt không đấu với nữ nhân, bổn công tử không đấu với ngươi- Tạ Phương Tung nhìn tiểu nha đầu đứng chưa tới vai hắn, hai tay khoang trước ngực, không để ý đến cô.
Tô Linh đi đến trước mặt Sở Bạch, như đại bàng bảo vệ chú gà con:
– Chẳng lẽ ngươi sợ thua?
Tạ Phương Tung như nghe được chuyện cười:
– Bổn công tử thua? Ta chỉ cần dùng một tay cũng có thể thắng ngươi, là bổn công tử không thèm đấu với ngươi.
Tên ban này nói năng lỗ mãng đứng bên cạnh phụ họa theo:
– Đúng vậy, ai mà muốn đấu với tiểu nha đầu ngươi chứ, thắng cũng không có ý nghĩa gì, còn lãng phí thời gian của Tạ nhị công tử chúng ta nữa.
– So tài bắn tên ta đương nhiên không phải đối thủ của Tạ nhị công tử, dù sao Tạ gia cũng là công huân thế gia trăm năm, các thế hệ đều luyện võ, đệ tử trong gia tộc từng có người vừa cưỡi ngựa vừa bắn cung, ta mà so tài bắn cung với nhị công tử chẳng khác nào châu chấu đá xe, chúng ta đấu cái khác.
Tạ Phương Tung nghe nàng khen một tiếng như vậy liền vô cùng vui vẻ, măc dù cô khen là Tạ gia, không phải khen hắn, nhưng mà hắn lại cảm thấy vô cùng dễ nghe, cho nên liền đồng ý với cô:
– Cũng được, ngươi muốn đấu cái gì?
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683211/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.