Chuyển ngữ: Bắp
Vẫn là bộ dáng lạnh lùng, nhưng may mắn thay cô là một người mặt dày.
Tô Linh dời sang vị trí bên cạnh:
– Vậy muội ngồi đây có được không?
Sở Bạch không để ý tới cô, tự mình ăn cơm, động tác ưu nhã, không nhanh không chậm, thoạt nhìn không để tâm những chuyện xung quanh.
Tô Linh thấy hắn không mở miệng, cô liền tự nói tự nghe:
– Biểu ca, hôm nay ở trên lớp Lục tiên sinh khen muội, nói muội đọc nhiều sách, có tài năng. Muội cảm thấy không bao lâu nữa muội có thể tham gia khảo hạch, nói không chừng có thể học cùng lớp với biểu ca, không, muội nhất định sẽ học cùng lớp với biểu ca.
Sở Bạch vẫn không nói lời nào.
Bên cạnh lại có người tằng hắng một tiếng, Tô Linh ngẩng đầu, lại là Hoa Tưởng Dung, quả thực là âm hồn bất tán.
– Ngươi lại muốn gì?
Hoa Tưởng Dung giễu cợt:
– Ta chỉ là thấy có người đang khoác lác, chẳng qua được tiên sinh khen vài câu vậy mà cũng vọng tưởng vào học lớp Ất sao? Thật sự coi bản thân mình là võ thần tái thế hả, dạng như ngươi mà có thể vào được lớp Ất thì bổn cô nương sẽ ăn hết cái chân ghế.
Tô Linh đặt đũa xuống:
– Đây là chính ngươi nói nhé, ta không hề ép buộc ngươi.
Hoa Tưởng Dung không nghĩ cô có thể vào lớp Ất, tuy rằng có vẻ như cô đọc không ít sách nhưng mà khoa võ không phải như khoa văn, còn phải biết võ công, thân thể cô nhỏ bé, có thể chống đỡ nổi qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683210/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.