Có những lúc Ngọc Linh cũng từng mơ mộng về một người bạn trai của mình. Cô cũng từng nghĩ mình cần một người như thế nào nhưng cuối cùng hóa ra chẳng có một tiêu chuẩn nào cả.Chỉ cần hãy để cô cảm nhận được tình yêu của người đó dành cho cô là được rồi. Cả hai yêu nhau rồi tiến đến hôn nhân, tôn trọng và tin tưởng rồi sẽ có những bảo bối ra đời. Cuộc đời như vậy là viên mãn. Hàng ngày cả hai đi làm, cô sẽ về nhà chuẩn bị cơm. Người đó đi làm về và ngồi trong bàn ăn cùng dùng bữa cùng nói chuyện. Khi có chuyện buồn hay vui đều tâm sự cho nhau nghe. Đôi khi cãi vã giận dỗi một chút nhưng rồi người đó sẽ dỗ dành nhường nhịn cô. Liệu có người như vậy tồn tại để dành cho cô không?
Ngước mắt lên nhìn bầu trời trong xanh, Ngọc Linh dựa vào ghế đá khẽ thở dài. Dạo gần đây càng ngày cô càng thấy bản thân suốt ngày mơ mộng viển vông đâu đâu vậy. Thời gian này cô chẳng có gì để làm liền điền hồ sơ đi xin việc. Cô cũng chẳng muốn làm văn phòng hay về xây dựng nữa mà chỉ muốn xin làm tạm ở studio nào đó. Hôm nay cũng vừa đi gửi đơn xin hai nơi nữa. Đang định đi về thì thấy công viên cạnh đó liền nổi hứng muốn đi lang thang một lúc. Thực ra cũng chỉ vì cảm thấy ngồi nhà không sẽ càng suy nghĩ vẩn vơ mà hiện giờ cô cũng chẳng có tâm trạng đi đâu du lịch cả. Cả ngày không ăn với ngủ thì đi đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thi-sao-chu-tien-quyet-huong-thu-hieu-khong/191543/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.