Quan nhiên trở ta về nhà, ta lên đến phòng thì cũng đúng lúc Y Ngôn đến.
Người chưa thấy, tiếng đã đến nơi.
- TRẦN Y TRÂN. chết tiệt. Người ra đây cho ta. Ta đánh chết người.
- Có giỏi thì người đến đây. Plè- Ta trả lại hắn 1 cái mặt quỷ.
Thế là 1 màn mèo đuổi chuột diễn ra.
- Người đứng lại cho ta.
- Ngu gì mà đứng lại.
- Người có biết bao nhiêu người lo lắng cho người không hảaaa.
- Ta lớn hơn người a. Nên không cần lo cho ta.
- Nhưng là ta lớn tuổi hơn người.
- Vậy ai là chị.
- Người. Nhưng mà...
- không nhưng nhị gì hết. Ta là chị người a. Nên đương nhiên là lớn hơn người. - chưa đợi hắn nói ta đã cắt lời
- Người... đúng là tức chết ta mà. Được rồi. Vậy từ nay ta không cần lo lắng cho người nữa. Rảnh nợ.
Hắn quay người bước ra khỏi phòng.
A. Lần này em trai của ta giận thật rồi a.
Thành công đánh trống lảng. Mà khoan. Ta còn có chuyện rất muốn biết a.
- Khoan đã. Đừng đi a. Ta còn có chuyện muốn hỏi. - Ta vội xông đến “túm” hắn lại.
- Hỏi hỏi cái đầu người ấy. Tránh ra.
- người đừng giận mà. Ta sai rồi được ko - xin lỗi a. Trí tò mò của ta quá lớn T0T
- Hừ. - Hắn bước lại ghế ngồi - hỏi gì hỏi nhanh.
- Người làm sao tán đổ nữ chí... a là em dâu a. Làm sao tán đổ em dâu nhanh như thế - toát mồ hôi. Ta suýt bị tra hỏi lần nữa
- Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thay-doi-van-menh/1526599/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.