Lục Hành Trì không nhìn Bối Noãn nữa, chỉ đạm mạc mà nhìn Tạ Nguyên Thanh.
"Nếu anh không đem người sắp biến thành thây ma giấu ở hầm, tôi sẽ không có gì lo lắng."
Tạ Nguyên Thanh cười, cầm bình lên, rót nước đã sôi vào ba cái ly.
Anh cười hỏi: "Anh đã nhìn ra? Không sai, tôi kêu thủ hạ làm bộ đi cứu La lão đại, giấu anh ta ở hầm nhà tôi. Cứ mặc kệ để anh ta chạy loạn bên ngoài thật không an toàn. Còn không bằng đặt dưới mí mắt của tôi."
Anh dùng kẹp kẹp cái ly, lắc lắc rửa rửa ly.
Lại nói tiếp: "Tôi cũng không có biện pháp nào khác. Những người Nghiêu trấn này quá ngoan cố, không cho họ chính mắt nhìn thấy thây ma kinh khủng như thế nào, bọn họ còn không chịu cho người của tôi làm bảo vệ."
Tạ Nguyên Thanh nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng.
"Lúc ban đầu, tới kiểm nghiệm vết thương họ còn không làm, mà dám trực tiếp thả người vào, vẫn là do tôi bắt hai con thây ma cho họ nhìn, bọn họ mới bằng lòng thực hiện."
"Tôi biết, cho đến bây giờ những người bảo vệ đó vẫn còn nhân cơ hội gom tiền, chỉ cần giao ra tiền là họ sẽ nói bậy là người trong trấn, tùy tiện cho vào."
Tạ Nguyên Thanh ngẩng đầu nhìn Lục Hành Trì, "Các người chính là nhờ vậy mà tiến vào, đúng không? Chỉ dựa vào những người bảo vệ đó, Nghiêu trấn căn bản không kiên trì được mấy ngày."
Lục Hành Trì trong lòng hiểu rõ.
Tạ Nguyên Thanh biết rõ La lão đại giấu ở nào, khi mở họp còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/1033319/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.