Bọn họ thảo luận an bài bảo vệ như thế nào, trong chốc lát lại bắt đầu nói chuyện khác.
Có người đề nghị, "Xảy ra chuyện như thế này, về sau mấy người đi ra ngoài làm việc, đi học, đều không được trở lại chứ?"
"Đúng rồi, ngày thường không chịu ở nhà, vừa xảy ra chuyện lại chạy trốn về rất mau!"
Có người thật sự lo lắng, sợ người bên ngoài một khi không cẩn thận, đem virus thây ma mang tiến vào, toàn bộ Nghiêu trấn coi như xong.
Có người lại tồn tư tâm, nhân cơ hội muốn hả giận: nhà có người ở bên ngoài làm việc, điều kiện đều không tồi, xem bọn họ không vừa mắt đã thật lâu.
Có nhà có người làm việc bên ngoài thì không chịu, "Đều là người Nghiêu trấn, dựa vào cái gì mấy người có thể ở chỗ này đợi, mà không cho con tôi trở về? Lần trước sửa đường, nhà tôi bỏ tiền ra so với nhà các người còn nhiều hơn đi?"
"La gia lão đại bị thương còn trở về, đó là cậu ta không đúng, các người không thể bởi vì một người đó, mà dùng một gậy tre đánh cả đám người ở bên ngoài chứ?"
"Đúng rồi, nhà tôi con gái con rể sẽ về tới, thủ quy củ thành thành thật thật kiểm tra, thì chọc tới ai?"
Bọn họ đều có lập trường riêng, náo động thành một nồi cháo.
Cuối cùng vẫn là quyết định, người trong trấn một lần nữa sẽ kiểm tra miệng vết thương, từ nay về sau chỉ cho phép người Nghiêu trấn tiến vào sau khi cẩn thận kiểm tra, người ngoài hết thảy đều không thu vào.
Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/1033318/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.