Tái hôn?
Lan Khang Khải ngẩn người, sau đó cười nói: "Ba lớn tuổi rồi, hơn nữa cũng sắp lên chức ông ngoại, kết hôn gì nữa chứ..."
Lan Ngọc Dung cầm sổ hộ khẩu, không biết nên phản ứng thế nào.
Lan Khang Khải lại an ủi cô: "Dung Dung, con có phải lại suy nghĩ lung tung hay không? Đời này bố chỉ yêu mình mẹ con thôi, bất kể là quá khứ, hiện tại hay tương lai, điều này vĩnh viễn sẽ không thay đổi."
Lan Ngọc Dung ngẩng đầu, Lan Khang Khải chân thành nhìn cô: "Con cứ yên tâm dưỡng thai, đừng lúc nào cũng nghĩ ngợi quá nhiều. Bây giờ bố chỉ hy vọng con và đứa bé được bình an vô sự. Khi nào rảnh rỗi lại về nhà ăn cơm. Bố có rảnh rỗi cũng sẽ tới thăm con."
"Được rồi, bố, bố cũng nên chăm sóc bản thân mình nhiều hơn đi ạ." Lan Ngọc Dung quơ quơ sổ hộ khẩu, "Cái này con cầm trước, nhỡ đâu cần dùng đến cũng tiện."
"Ừ, đừng khiến mình mệt mỏi quá nhé."
"Vâng, con về đây, bố."
Không lâu sau khi Lan Ngọc Dung trở về nhà, dì Trần cũng đến.
Lan Ngọc Dung tới thư phòng lấy hợp đồng ra, hai người ký hợp đồng, Lan Ngọc Dung trả trước một tháng tiền lương cho bà.
Dì Trần thực ra không quan tâm đến việc tiền ít hay nhiều, chỉ là bà không muốn ở nhà nhàn rỗi.
Lan Ngọc Dung cũng trạc tuổi con gái bà, lại đang mang thai, bà sẵn lòng chăm sóc cô nhiều hơn một chút.
Dì Trần tay chân nhanh nhẹn, nhìn thấy túi đồ lớn nhỏ để trước phòng khách, bà liền mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien-mang-bung-bau-di-lua-nguoi-phai-lam-sao-day/910599/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.