Người này, hoàn toàn không nhận ra tầm quan trọng của vấn đề.
Tôi giơ tay và giật mạnh ống tay áo của anh ấy.
Anh ấy dừng việc đang làm, nhìn tôi, nhìn vẻ mặt của tôi, cân nhắc và nói:
"Có lẽ không phải là giết người hay phóng cháy nhỉ."
Phóng hỏa không có khả năng.
Còn giết người thì khá có thể.
Tôi không trả lời, ánh mắt Chí Thanh trầm lại, một lúc sau, anh ta dùng ngón tay búng nhẹ vào trán tôi, lãnh đạm nói: "Vậy cũng không sao."
Chắc chắn, những người trẻ tuổi là điên rồ nhất.
Chí Thanh cười nói: "An Lạc, gần đây có chuyện muốn nói à."
Tôi tức giận nhất một miếng khoai lang: "Chỉ là gần đây có chút không may thôi."
Tôi không chỉ loay hoay trong thế giới nhỏ bé như một con gà không đầu mà còn luôn gặp phải những điều xui xẻo.
"Ừ?"
Tôi bắt đầu trải lòng:“Hôm trước suýt bị bóng rổ đập vào đầu, hôm qua suýt bị chậu hoa cắm vào đầu, sáng nay suýt bị xe điện tông.”
Nói xong chính mình cũng không nhịn được cười: "Phải chăng quá xui xẻo?"
Tôi nhìn Chí Thanh, mới nhận ra ánh mắt anh ấy trở nên nặng nề hơn, khuôn mặt đầy ánh sáng tắt.khuôn mặt anh ấy rất nghiêm túc.
"Sao cậu nghiêm túc thế?"
Anh ấy nói nhỏ: "Tôi cảm thấy những chuyện đó không phải tình cờ."
Khi tôi nghe điều này, tôi lắc đầukhông tin: "Sao, cậu nghĩ có người đang hại tớ à? Cậu nghĩ nhiều quá thôi."
...
Khi tan học chiều, khi tôi đang ngồi trên xe trở về nhà, bỗng nhiên người lái xe cú phanh gấp đột ngột, trán tôi đập vào ghế trước.
“Tiểu thư, người không sao chứ?” Giọng nói của quản gia có chút run rẩy.
"Cái... chuyện gì vậy? Chú Lý."
“Không biết xảy ra chuyện gì, suýt chút nữa đụng phải một chiếc xe tải lớn.” Quản gia nói: “Phanh… hình như hỏng rồi.”
Tôi đã ngồi cứng đờ tại chỗ, nhìn hai dòng nhiệm vụ khi xuyên không từ từ hiện ra trước mắt.
Hoàn toàn giống nhau, nhiệm vụ tấn công nam chính và nhiệm vụ cứu nữ chính.
Chí Thanh nói đúng, những chuyện xui xẻo gần đây không phải là tình cờ.
Tiểu thế giới đang cảnh cáo tôi.
Nó đang cảnh báo tôi thực hiện nhiệm vụ, nếu không, tôi có khả năng sẽ bị xóa sổ.
Thế giới này
có thể xóa sổ tôi.
Nếu tôi không thực hiện nhiệm vụ, không chỉ không thể quay trở về nhà, mà còn sẽ biến mất hoàn toàn.
Tôi ngồi trên ghế, hít một hơi thật sâu, nhìn hai dòng chữ kia dần dần biến mất trước mắt tôi.
Như chưa từng có sự việc xảy ra.
Trong xe yên tĩnh, tôi chỉ cảm nhận được hơi thở của mình trở nên hấp tấp hơn.gấp gáp hơn.
Còn ông Lý, sau khi trở lại từ sự kinh hoàng, nói: "Em có bị tổn thương không, tôi sẽ đưa em đi bệnh viện."hoàn hồn, nói: "Tiểu thư, trán của cô bị thương, tôi đưa cô đến bệnh viện."
"Chú Lý, chú đậu xe ở gần đây đi, cháu tự mình đi bệnh viện."
Tôi từ chối chú quản gia, cứng ngắc xuống xe, chậm rãi đi đến ven đường, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, tôi cầm điện thoại di động gọi cho Phí Chí Thanh: "Chí Thanh, cậu có thể đến đây một chút không, trán của tớ đập vào... vào ghế..."
Tôi ngồi xổm bên đường đợi anh, lòng rối bời.
Tôi đã có thể dự đoán kết cục của chúng ta, không phải anh ta chết thì là tôi chết.
Đó là một ngõ cụt hoàn toàn.
Tôi không thể chỉ ngồi chờ chết, nhưng tôi không thể làm gì được.
Tôi luôn trốn tránh việc thực hiện nhiệm vụ, luôn cho rằng còn cách khắc phục, sẽ có phương pháp khác.
Lần này, Thế Giới Nhỏ đập thẳng vào đầu tôi, tôi không thể trốn tránh được nữa, tôi phải đưa ra một quyết định ngay lập tức.
Nhưng tôi không thể đưa ra lựa chọn.
Tôi chôn đầu sâu vào khuỷu tay, nhét tất cả những suy nghĩ lộn xộn vào đó và trầm lặng.
Sau một lúc, tôi nghe thấy đôi chân vội vàng đến gần trước mặt, có người nhẹ nhàng vỗ vai tôi.
Tôi ngẩng đầu lên, thấy Phí Chí Thanh đã đến bên tôi, lông mày dúm dắt nhẹ nhàng, trong đôi mắt trong trẻo phản chiếu một bản thân tôi.đôi lông mày dài hơi cau lại, trong đôi mắt trong veo của anh ấy phản chiếu bóng dáng tôi.
"An Lạc, tôi đưa bạn đi bệnh viện."
Tôi cố gắng mỉm cười, chỉ vào trán mình, cố gắng làm tan chảy không khí u ám:
"Nhìn này, tôi thật xui xẻo, sáng nay mới kể bạn chuyện xui xẻo, giờ lại có thêm một chuyện..."
Tôi không biết tại sao, khi nói đi nói lại, nụ cười rời rạc của tôi không thể giữ vững nét môi cười của tôi, dần dần không thể cười ra được.
Phí Chí Thanh không nói gì, chỉ mở rộng đôi tay về phía tôi.
Ngay lập tức, mọi sự giả vờ của tôi sụp đổ, và tôi lao vào vòng tay anh ấy mà không chút đắn đo.
La vào nguồn tình yêu dịu dàng.
Ngay lập tức, nước mắt của tôi tràn đầy, không ngừng, kiểm soát không được, tất cả đều hòa quyện trong vòng tay của Phí Chí Thanh.
Thực sự là điên điên điên!đang phát điên!
Thế giới nhỏđã đẩy tôi vào ngõ cụt.
Tôi phải làm gì?
Tôi nghẹn ngào: "Phí Chí Thanh."
"Ừ." Anh ấy trả lời nhẹ nhàng.
"Phí Chí Thanh."
"Ừ."
Tôi không thể nói ra một câu hoàn chỉnh nữa, nhưng Phí Chí Thanh vẫn kiên nhẫn trả lời, từng bước làm dịu những cảm xúc lạ lùng của tôi.
Nước mắt tôi chảy dữ dội hơn.
Tại sao anh có thể kiên nhẫn như vậy.
Phí Chí Thanh nhẹ nhàng vỗ lưng tôi.
Tôi không kìm được nước mắt: “Tôi sắp chết sao?”
Nếu tiếp tục như này, tôi thực sự đã hết hy vọng.
Một tay của Phí Chí Thanh nắm chặt thành quyền, thanh âm bình tĩnh: "Đừng khóc nữa, chỉ cần đi bệnh viện băng bó vết thương là được rồi."
Tôi cố kìm nước mắt, đứng thẳng dậy, phát hiện nước mắt mình đã không ngừng quệt vào áo anh.
Phí Chí Thanh nhìn theo hướng tầm nhìn của tôi và không để ý, nói: "Không sao."
"Bệnh viện cũng không xa, chúng ta đi bộ đi." Tôi sụt sịt để giọng mình có vẻ bình thường.
"Được." Phí Chí Thanh trả lời.
Chúng tôi đi dọc theo đường phố, tiến về phía trước.
Qua khóe mắt, tôi thấy anh muốn nắm tay tôi, nhưng sau đó lại thu lại.
Tôi kéo tay áo của anh ấy: "Tại sao không nắm tay tớ?"
Phí Chí Thanh nhìn chằm chằm vào tôi, giải thích một cách nghiêm túc: "Tay tớ lạnh quá."
Từng lời từng chữ rơi vào tim tôi.
Tôi nắm lấy bàn tay lạnh giá của anh, nắm chặt: "Vậy tớ sẽ nắm tay cậu."
Phí Chí Thanh cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng, không biết đang nghĩ gì: "Được."
Tôi nắm chặt tay anh ấy, trong tay là cảm giác thật, cảm giác ấm áp thật.
Một người tồn tại thật sự như vậy.
Tuy nhiên, tôi muốn xóa sự tồn tại của thế giới nhỏ đó.
Tôi thì thầm: "Phí Chí Thanh, có điều gì mà cậu không muốn làm nhưng lại phải làm không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]