Nhận được cuộc gọi, sắc mặt Ngôn Việt Kỳ càng trở nên lãnh khốc, nhưng sâu trong ánh mắt lại hoen hoen màng lệ mỏng như sương mai, khi trót nghe thấy câu nói của người thương yêu.
Ba ngày, tại sao lại là ba ngày chứ? Đợi thêm một phút, một giờ đã là cực hình với hắn chứ nói chi phải chờ tới bảy mươi hai giờ kế tiếp.
“Ngôn Việt Kỳ, cũng tại anh mà Nguyệt Nguyệt mới bị người ta bắt cóc đấy. Tại anh không thể bảo vệ tốt cậu ấy, tại anh lăng nhăng, đê tiện mới khiến bạn tôi chịu khổ. Giờ chờ thêm ba ngày, không biết trong khoảng thời gian đó, con tiện nhân Yến Quang Nhu kia sẽ hành hạ cậu ấy tới mức nào nữa.” Thẩm Thục Đan bức xúc chất vấn.
“Câm miệng.” Ngôn Việt Kỳ mất bình tĩnh, mà trừng mắt, lớn tiếng với cô.
“Này, cậu dẹp ngay cái thái độ cáu kỉnh giận cá chém thớt đó đi.” Thấy người trong lòng bị bắt nạt vô lý, Phạm Đăng Hùng cũng lập tức ra mặt bênh vực.
Bầu không khí căng thẳng tới cực điểm.
Thẩm Thục Đan vì bất mãn nên hậm hực bỏ về. Phạm Đăng Hùng vì không yên tâm, cũng vội vàng đuổi theo cô.
Sau tất cả những điều tồi tệ bất ngờ ập tới, chỉ còn mỗi Ngôn Việt Kỳ với màn đêm đen lạnh giá. Chẳng biết giờ này, Hàn Thương Nguyệt ở nơi đó có được đối xử tốt hay không?
Hắn không muốn chờ, vì chờ đợi là cực hình tra tấn.
…----------------…
Ngày thứ hai trôi qua, Ngôn Việt Kỳ vẫn một mình với chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-chinh-thuan-phuc-tra-nam/3406952/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.