Chương trước
Chương sau
Trong thân phận của nữ chính trước đó, thì cô ấy cũng là một tiểu thư con nhà danh giá. Chỉ tiếc rằng sau khi cô kết hôn được một năm, thì ba mẹ cô bất ngờ qua đời vì tai nạn giao thông. Từ đó, công ty được anh trai cô tiếp quản, nhưng làm ăn không còn tốt như trước.

Anh cô đã có gia đình riêng, nên dù cuộc sống hôn nhân trước kia có bất hạnh cách mấy, cô cũng giấu cho riêng mình. Thậm chí còn ít khi về thăm anh và vẫn luôn tự nổ lực trong đam mê sáng tác tiểu thuyết, cô sống bằng tiền đầu tư vào công ty nhà, đó cũng là của hồi môn lúc ba mẹ còn sống đã tặng cho.

Còn về bạn bè, thì cô ấy có một người bạn cũng rất thân tên Thẩm Thục Đan. Bây giờ, Hàn Thương Nguyệt trong thân phận của nữ chính, cũng nhờ nhớ rõ bối cảnh mà cô nàng đã tìm được căn hộ nhỏ của Thục Đan tại một tòa chung cư bình dân, sau khi chính thức đề đơn ly hôn với Ngôn Việt Kỳ và rời khỏi biệt thự K.Y của hắn.

Đôi bạn thân đã gặp lại nhau sau mấy tháng ít liên lạc. Hiện tại họ vừa đang ăn lẩu, uống bia, vừa tâm sự.

"Vậy là cậu khẳng định sẽ ly hôn với tên tra nam đó thật rồi hả?"

"Có thể là thật, mà cũng có thể là giả. Tóm lại, cứ chờ giặc tới đâu thì mình đánh tới đó." Hàn Thương Nguyệt thong thả uống bia, cũng thong thả trả lời.

Nhưng Thẩm Thục Đan lại cau mày, vì chưa hiểu gì.

"Vậy rốt cuộc là có ly hôn hay không? Nói cái gì, mà không hiểu gì hết à."

"Thì trước mắt là... À mà thôi đi, từ từ cậu sẽ biết. Quan trọng bây giờ, là cậu cứ tạm thời cho mình ở lại đây vài hôm, để xem Ngôn Việt Kỳ có tới tìm mình hay không đã, rồi tính tiếp."

"Gì chứ cái đó chắc chắn là không rồi. Cậu chịu rời đi, hắn ta mừng còn không hết chứ hơi đâu đi tìm. Cái thời gian bỏ ra tìm cậu, để hắn tranh thủ ở bên cạnh nhân tình không tốt hơn sao. Đó là suy nghĩ của Ngôn Việt Kỳ nha, mình chỉ thay hắn nói cho cậu bớt ảo tưởng thôi."

Tính ra nữ chính cũng có cô bạn rất tốt, tốt ở chỗ có mắt nhìn ra điểm xấu của tra nam, vậy mà trước kia cô ấy vẫn không thể thoát khỏi cảnh khổ, âu cũng là số phận do bà tác giả bày ra.

Nhưng không sao, hiện tại nữ chính đã là Hàn Thương Nguyệt cô rồi. Cục diện nhất định sẽ thay đổi.



"Nói đúng lắm! Nhưng mà đúng ở thời điểm của vài tháng trước, chứ bây giờ thì không chắc lắm đâu. Mình có linh cảm, lần này Ngôn Việt Kỳ nhất định sẽ tìm mình."

Nhìn thái độ tự tin quả quyết của cô bạn thân, Thẩm Thục Đan chỉ biết lắc đầu chán nản. Bởi vì, cô còn lạ gì mấy hình ảnh này nữa đâu, nhưng mà hình như lần này Hàn Thương Nguyệt có vẻ hài hước, lạc quan hơn trước thì phải? Cô còn uống bia, trước đây làm gì biết động tới thức uống chứa cồn đâu?

"Cậu ảo tưởng kệ cậu. Nhưng mà này, biết uống bia từ khi nào vậy?"

"Biết lâu ời, nếu nhớ không lầm thì lần uống đầu tiên là ở tiệc liên quan tốt nghiệp. Lúc đó, một mình mình chấp nguyên cả nhóm, kết quả sáng dậy cái đầu nó còn nặng hơn cái mông, haha..."

Hàn Thương Nguyệt nói rất hăng, nói luôn từ thực tế bản thân đặt vào vai trò của nữ chính trước đó, khiến Thẩm Thục Đan nghe xong liền há hốc.

"Nguyệt Nguyệt, cậu có nhớ nhầm không vậy? Chứ hôm tiệc liên quan cuối cấp, mình nhớ cậu đâu có đi..."

Bấy giờ, cô mới bị vả cho định thần hồn trở lại. Biết cái miệng tài lanh đã lỡ nói hớ, nên liền xé nháp sửa lại.

"À... Vậy chắc mình nhớ nhầm rồi. Thật ra thì ở bên cạnh người đàn ông đó hai năm cũng bị tra tấn tinh thần quá mà, khó tránh đầu óc lộn xộn ký ức." Hàn Thương Nguyệt cười trừ cho qua chuyện.

Thẩm Thục Đan cũng gật gù, nhưng vẫn nhìn người đối diện bằng ánh mắt ngờ vực, thiếu niềm tin.

...----------------...

Tập đoàn Đăng Thành...

"Trợ lý Thẩm, Tổng giám đốc gọi cô lên phòng làm việc gặp ngài ấy."



Nơi Thẩm Thục Đan làm việc, là tập đoàn của nhà họ Phạm với người lãnh đạo tài ba Phạm Đăng Hùng và cậu ta cũng chính là bạn thân của Ngôn Việt Kỳ. Mà cô lại là bạn rất thân của Hàn Thương Nguyệt, cho nên để moi móc thông tin của cô ấy nhanh nhất chỉ có thể tìm Thẩm Thục Đan để hỏi.

Và lúc này, người cậu ta cần đã lên tới.

"Sếp gọi em!" Thẩm Thục Đan bẽn lẽn cúi đầu.

"Cô ngồi đi, tôi có vài điều muốn hỏi." Nói rồi, Phạm Đăng Hùng cũng chủ động di chuyển qua sofa.

Sau đó, cả hai đã ngồi đối diện nhau. Không gian đang căng thẳng, thì người đàn ông lên tiếng:

"Hàn Thương Nguyệt, đang ở chỗ cô đúng không?"

Nhận được câu hỏi, Thẩm Thục Đan liền ngạc nhiên tới sững người. Thực tình mà nói, cô cũng biết mối quan hệ giữa sếp mình và Ngôn Việt Kỳ, nhưng cái mà cô đang thắc mắc, là tại sao Phạm Đăng Hùng lại tìm Hàn Thương Nguyệt bạn cô chứ?

Do họ quen nhau, hay do Ngôn Việt Kỳ nhờ anh ta dò la tin tức?

"Sao tự nhiên sếp hỏi em chuyện này vậy?" Cô khẽ hỏi, vì muốn biết rõ mục đích của đối phương trước khi trả lời.

"Tôi hỏi dùm Ngôn Việt Kỳ thôi, cậu ta đang phát điên vì vợ mình bỏ trốn nên nhờ tôi điều tra dùm. Nếu ai biết Thương Nguyệt ở đâu, nhưng cố tình che giấu, thì hậu quả sẽ khó lường. Cô cũng biết quyền lực của cậu ta ở thành phố này to lớn nhường nào mà, đúng không?"

Khá khen cho một Ngôn Việt Kỳ và Phạm Đăng Hùng, đôi bạn bá đạo, thích dùng uy lực để đe dọa người khác.

Liệu rằng, lá gan của Thẩm Thục Đan có được to như Hàn Thương Nguyệt hay không đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.