Cậu đùa sao? Đó là lãnh địa của gia tộc Lawan... Thôi được rồi, tôi sẽ giúp cậu lần này, cậu nợ tôi một ân tình đó".
Thẩm Đường chưa kịp đứng dậy đã nghe có âm thanh kim loại vang lên, cậu sợ hãi nhìn người đàn ông trồng như không thuộc về thế kỷ này rút cây kiếm được treo trên tường làm vật trang trí ra, cậu ngơ ra vài giây " Vậy ra đó là kiếm thật à?".
Cậu ngẩng đầu lên nhìn cho rõ khuôn mặt của người kia, vừa nhìn liền..." Sao lại có người có thể đẹp như vậy ông trời ơi".
Đối phương quay mặt sang đúng lúc Thẩm Đường bị vấp phải vết nhăn trên thảm nên lại ngã bò ra.
Thẩm Đường nghe tiếng vỏ kiếm rơi xuống thì liên tục xin tha " Anh đẹp trai, nghe tôi giải thích đã, tôi rất là vô hại...".
Nói một hồi thấy bước chân người kia vẫn đang tới gần, Thẩm Đường nhận ra vấn đề là người đó hình như không hiểu được những gì cậu nói.
Thẩm Đường mau chóng đứng dậy chạy một mạch vào dãy hành lang " Có ngu mới nằm im chờ chết".
Feliz cực kì có người khác dám bước vào nơi này, chạm vào những thứ mà anh ta quý trọng, nhìn thảm trải sàn bị nhăn nhúm, thêm âm thanh Thấm Đường chạy bình bịch khiến quanh thần Feliz như hạ xuống âm độ.
Thẩm Đường cứ chạy mãi, lâu đài này vô cùng lớn, cậu từ nhỏ sống ở biệt phủ Thẩm gia đã quen với kiểu căn nhà rộng lớn nhưng vẫn phải kinh ngạc về độ lớn của nơi này, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/3504854/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.