Mãi một lúc lâu sau Thiệu An mới điều chỉnh lại được tâm trạng mà quay về bàn làm việc. Cậu cố tỏ ra như chưa hề có chuyện gì mà chăm chú nhìn vào máy tính, nhưng căn bản không có việc gì để làm cả.
Mãi tới tận 4 giờ chiều mới lục đục có người mang giấy tờ số liệu tới, 4 giờ 40 vẫn còn thiếu báo cáo của một phòng ban. Thiệu An đã quen với việc này, người khác đúng 5 giờ là có thể tan làm, còn cậu thì phải tăng ca tới 6 giờ lận.
Thẩm Lạc nhíu mày đen mặt hỏi " Bình thường bọn họ cũng là muộn như vậy mới đem báo cáo gửi cho anh sao?".
Thiệu An cười bất đắc dĩ " Bình thường cũng không muộn tới như vậy, không hiểu sao hôm nay tới giờ vẫn còn thiếu một phòng ban chưa nộp".
Thẩm Lạc hỏi " Là phòng ban nào?".
Với trách nhiệm của một thư ký, Thiệu An nhanh chóng tìm ra tên của phòng ban kia " Là phòng lập trình số 2".
Thẩm Lạc lập tức dùng máy bàn nội bộ gọi tới phòng ban đó, đầu dây bên kia là một nữ nhân viên nghe máy " Alo! Sếp tổng?".
Thẩm Lạc tức giận đập bàn " Các người định bao giờ thì nộp báo cáo cho thư ký Thiệu?".
Người kia sợ hãi, điện thoại vang lên tiếng lạch cạch hình như bị làm rơi " Sếp, anh đợi một chút, phòng của tôi hôm nay có nhân viên mới đến, cậu ta mắc sai lầm nên chúng tôi đang nhanh chóng sửa lại để mang nộp đây".
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/2893861/chuong-23.html