Editor: Đông Đông
Đi qua mấy ngày sau đó, Rebertin phát hiện nhân ngư sinh hoạt kỳ thật tương đối nhàm chán, trừ bỏ bắt cá chính là tụ lại cùng một chỗ ca hát, còn nếu không thích thì sẽ ở trong nhà cùng tạo ra bé con, tất nhiên, cũng có ba, năm bạn tốt ngẫu nhiên ghé vào nhau nói chuyện phiếm gì đó, tỷ như Rebertin hiện tại cùng Ngải Phật còn có Lạp Phu Nhĩ ghé vào cùng nhau nói chuyện giải buồn.
"Nè, Lạp Phu Nhĩ, cậu biết nếu nhân ngư chúng ta bị thương thì dùng cách nào trị liệu không?" Nói một hồi, Rebertin giống như vô tình mà đưa ra vấn đề này.
"Đương nhiên là dùng nước bọt của chúng ta rồi." Trả lời Rebertin chính là Ngải Phật, y biểu tình khoa trương mà lắc đầu: "Nga, Reb, cậu cư nhiên chuyện này cũng không nhớ rõ, điều này thật không xong."
"Nước bọt của chúng ta? Thật sự?" Rebertin cảm thấy chuyện này nghe không đáng tin cậy cho lắm.
"Đương nhiên là thật." Trả lời chính là Lạp Phu Nhĩ, y dùng ánh mắt kì quái nhìn Rebertin: "Nước bọt của nhân ngư chúng ta trời sinh đã có tác dụng khép lại miệng vết thương, chuyện này cậu cũng không nhớ rõ?"
"Nhưng là vì sao miệng vết thương của Debby vẫn chưa khỏi?" Được đến câu trả lời khẳng định của Lạp Phu Nhĩ, Rebertin bật thốt lên hỏi.
"Debby?" Nghe được cái tên này Ngải Phật cùng Lạp Phu Nhĩ đều sửng sốt một chút.
Lạp Phu Nhĩ phục hồi tinh thần lại đầu tiên hỏi: "Miệng vết thương của cậu ấy vẫn chưa khỏi sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-ngu-noi-bien-sau/2514269/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.