Đệ đệ cười thật tươi, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng! Du Nhi nhất định nghe lời!”
“Nhưng, tỷ tỷ, nếu không nghe lời, chúng ta còn có bánh ngô ăn không?”
Tiểu Yên Nhiên: “…!”
Cô bé suýt thì quên mất chuyện này rồi.
Mợ khẳng định biết là cô bé đã trộm mất bánh ngô?
Tiểu Yên Nhiên bất an mà cắn móng tay, nằm ở trên giường băn khoăn hồi lâu, trước khi ngủ thiếp đi mơ mơ màng màng hạ quyết tâm: “Ngủ một giấc trước đã, ngày mai… Ngày mai sẽ thẳng thắn nói thật với mợ…”
Chỉ mong mợ đừng tức giận.
Cho dù tức giận, cũng chỉ đánh cô bé một trận… Hu hu.
……
Ngày hôm sau, gà trống trong thôn vừa mới gáy.
Hạ Đại Sơn đã tới gõ cửa.
Tối hôm qua Hạ Du Du lại làm cú đêm nấu nước tắm rửa một trận, không có gì ngạc nhiên bị hắn ta lớn tiếng đánh thức.
Mở cửa vừa nhìn một cái, đã đối diện với khuôn mặt chữ điền chất phác của Hạ Đại Sơn, và Triệu thị đang cúi đầu đứng ở bên cạnh hắn ta.
“Đại muội, ta dẫn tẩu tẩu muội tới trả tiền, và xin lỗi hai đứa bé. Hôm qua quay về, ta đã nghiêm khắc giáo huấn tẩu tẩu muội, sau này nàng ta không dám giở trò khôn lỏi trước mặt muội nữa. Nếu nàng ta dám làm, thì muội nói với ta, ta sẽ hưu nàng ta!”
Lời này của Hạ Đại Sơn không hề nói đùa, là thật sự nghiêm túc hứa hẹn với Hạ Du Du.
Mà Triệu thị nghe được hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-mo-ac-doc-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/2613362/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.