Hạ Đại Sơn kiên quyết đẩy tay cướp bạc của Triệu thị ra, cười khẩy: “Hơn nữa, không phải ngày hôm qua ngươi nhất quyết muốn dùng bao bố bắt người mang bán, làm hại hai đứa trẻ bị kinh hãi sao!”
Triệu thị: “…”
Nàng ta tức giận đến run người, nhưng lại không hề có lý do để phản bác.
Hạ Đại Sơn lại hung tợn cảnh cáo Triệu thị: “Đừng để lời nói của lão tử vào tai này ra tai kia! Nếu không, sẽ khiến ngươi đẹp mặt!”
Sau đó, hắn ta lại hỏi Hạ Du Du: “Hai đứa bé đâu? Đã dậy chưa?”
Hạ Du Du ngáp một cái, chỉ chỉ sương phòng phía Tây: “Ngủ ở bên đó.”
“Như vậy à… Vậy trước để cho chúng ngủ đi! Chờ hôm khác để tẩu tẩu muội xin lỗi chúng.”
Hạ Du Du: “Được.”
“Còn nữa đại muội, trên núi nguy hiểm, muội cũng không thể đi nữa. Muội muốn ăn thịt, ca ca đi huyện thành Vũ Dương mua về giúp muội!”
Từ Cam Dương thôn đến Vũ Dương huyện, ít nhất phải mấy chục km.
Đi mất hơn ba canh giờ, vừa đi vừa về một chuyến, cũng hết thời gian của cả một ngày.
Còn không bằng lên núi thu hoạch một chuyến.
Nhưng lại không thể nói thẳng, Hạ Du Du đành phải từ chối ý tốt của Hạ Đại Sơn: “Ta có tiền, có yêu cầu gì, có thể tự đi mua. Đại ca không cần lo lắng cho ta quá đâu.”
“Cũng phải.”
Hạ Đại Sơn gật gật đầu, lại dặn dò nàng giống như một người cha già: “Vậy muội đi trấn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-mo-ac-doc-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/2613360/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.