Thị Yến và Thị Anh đẩy cửa đi vào, "Trời cũng sáng lâu rồi mà sao chưa thấy Thị Dao dậy nhỉ? Hay cô ấy ốm rồi, để ta qua xem." Nói xong, Thị Yến nhanh chóng đi về phía Thị Dao kiểm tra "Đâu có sốt đâu nhỉ?".
Thị Anh liền nói: "Thôi để cô ấy ngủ tiếp đi, dù sao hôm nay cô ấy cũng được nghỉ, chắc tại đêm hôm qua bị đánh thức rồi mất ngủ, sáng nay mệt quá chắc chưa dậy ngay được. Chúng ta để đồ lại rồi mau đi làm nốt việc thôi."
Nghe Thị Anh nói thế, Thị Yến cũng vội chạy ra theo. Một lúc sau, Trần Thanh Dao mới tỉnh, cô thất thần một lúc, sau đó cũng mất mát một lúc, cái ý tưởng ngày hôm sau mở mắt thức dậy sẽ trở về căn phòng trọ ngày xưa của mình thực sự đúng là hão huyền mà. Dù có ngủ đi rồi tỉnh dậy bao nhiêu lần cũng chả thoát khỏi cái chỗ chết tiệt này."
Lúc sau, Trần Thanh Dao uể oải vươn vai ngồi dậy rời giường. Cô lại gần bàn gỗ thì phát hiện một chậu nước, cùng 1 ít vật dụng. Cô liền nhúng khăn mặt vào nước rồi đem lau mặt thầm nhủ: "Cốc nước bên cạnh chắc để xúc miệng, vậy cái miếng gỗ xù xì kia để làm gì? Ở đây chắc không có thói quen đánh răng đâu nhỉ?". Vệ sinh cá nhân xong, Trần Thanh Dao muốn ra ngoài thăm dò tình hình một chút, vết thương cũng đã đỡ, đi lại cũng dễ dàng hơn nhiều.
Nghĩ gì làm đó, cô liền ra khỏi phòng, phòng này là phòng của nha hoàn nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-hau-phu-thuong-thu/2661808/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.