Câu trả lời không quá rõ ràng, nhưng Quân Thanh Dư trông vẻ mặt Phó Viễn Xuyên không giống như đang nói đùa mà thật sự sẽ làm vậy. Cậu nhướn mày, thượng tướng Thi sau khi biết tin e rằng sẽ điều khiển phi thuyền trốn khỏi hành tinh chủ ngay trong đêm mất.
Thời gian vẫn chưa đâu ra đâu, trước mắt còn bận lễ đăng quang nữa, Phó Viễn Xuyên nói: "Không cần vội".
"Ừm".
___
Ngoài việc ngâm nước suối liên tục trong một khoảng thời gian thì Quân Thanh Dư còn thêm cả nước suối vào thực đơn hằng ngày của Phó Viễn Xuyên. Lấy linh khí bồi bổ sức khỏe thì có là kẻ sắp chết đi nữa cũng sẽ có một con đường sống. Chưa kể tình huống của Phó Viễn Xuyên còn chưa đến mức đó nữa.
Lần nữa nằm vào kén trị liệu, Quân Thanh Dư nhìn số liệu lúc đầu và sau khi phóng tinh thần lực. Không hề xuất hiện vật chất không xác định, kiểm tra sức khỏe cũng đều đạt mức tốt.
Quân Thanh Dư lưu số liệu lại rồi mở nắp kén trị liệu, hai tay cậu chống đỡ nắp kén, đôi mắt cười cong cong, "Tạm dừng dùng kén trị liệu mấy ngày xem thế nào đã, nếu sau đó không có phản ứng lạ gì thì tức là không sao rồi".
Phó Viễn Xuyên ngồi dậy ôm lấy cá nhỏ, "Mệt cho em rồi".
"Không mệt đâu". Quân Thanh Dư cười hôn lấy anh, "Anh khỏe lên là có thể lo việc ở Đế Quốc rồi". Mấy ngày này Quân Thanh Dư đọc tài liệu đến mức chóng mặt rồi.
Phó Viễn Xuyên nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/2127020/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.