Xuyên không được 3 ngày. 
Cuối cùng, Khương Điềm Điềm đã được thấy vẻ ngoài chính mình từ trong gương. 
Cô có một khuôn mặt trắng nõn như hạt dưa non, con mắt không to lắm, nhưng là đôi mắt biết cười, trời sinh nhìn rất ngây thơ; sống mũi cao cao, đôi môi hồng nhạt. Tóc Khương Điềm Điềm có phần hơi xoăn tự nhiên, tuy cắt kiểu tóc Lưu Hồ Lan có phần quy cũ, lại có hơi thở của thời đại, nhưng bởi vì chất tóc xoăn tự nhiên thành ra nhìn cô rất đáng yêu. 
Có thể nói, Khương Điềm Điềm cô tuy không phải là tuyệt sắc đại mỹ nhân, nhưng lại tuyệt đối có thể nói là tiểu cô nương thanh tú nha. 
Khương Điềm Điềm liền vui vẻ, thích thú xoay trái một chút, quay phải xem chút, từ đáy lòng gật đầu: "Lão bá, tay nghề của ngài thật tốt." 
Cô lắc lắc đầu, rất cao hứng: "Nhẹ nhàng thoải mái như vậy thật tốt." 
Có trời mới biết được sự mệt mỏi cùng với bất tiện của việc để tóc dài ngang thắt lưng như nào ah. Quả nhiên tóc ngắn vẫn tốt hơn! 
Khương Điềm Điềm cao hứng, lão bá cũng cao hứng, ông gật đầu tán thưởng: "Cô bảo dưỡng tóc thật không tệ." 
Khương Điềm Điềm: "..." 
Cô còn có thể từ ánh mắt mỉm cười của lão bá nhìn ra được... sự chân thành tha thiết đấy. Lại nghĩ tới Đại thẩm cách vách cũng khen cô như vậy, Khương Điềm Điềm yên lặng bó tay rồi. Cho nên nói mái tóc khô vàng cùng chẻ ngọn kia của cô đúng là không tồi trong thời đại này phải không? 
Quả nhiên, tiểu thuyết đều gạt người. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ngoc-bach-ngot-thap-nien-70/1026721/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.