Sau khi đại điển chọn sư kết thúc, Mộ Quân Niên thu dọn đồ vật, kỳ thật cũng không có vật gì tốt để thu dọn. Y chỉ mang theo thanh kiếm Họa Khanh Nhan đưa mình với một ít nhu yếu phẩm sinh hoạt, rồi đi theo sư tôn tới Phiêu Miểu phong.
Phiêu Miểu phong cảnh như tên, mây mù lượn lờ hàng năm trên cả tòa núi loáng thoáng hiện ra. Trong phong có thiết lập cấm chế, tu giả dưới Kim Đan kỳ đều không thể phi hành, chỉ có thể theo đường núi đi bộ lên đỉnh. Mỗi tòa sơn phong ở Minh Kiếm phái đều được thiết lập cấm chế, muốn gặp phong chủ không thể ngự kiếm mà lên, cần phải từng bước in dấu chân trên đất thành tâm đi lên, thể hiện sự tôn kính.
Lúc này Mộ Quân Niên vừa mới bái nhập Minh Kiếm phái ba tháng, tu vi không đủ, vô pháp ngự kiếm. Dựa theo môn phái sơn quy, y cũng hẳn là phải đi bộ lên núi. Họa Khanh Nhan trái phải rảnh rỗi không có việc gì, nghĩ đến Mộ Quân Niên mới vào phong hạ hắn, đối với nơi này khẳng định xa lạ không biết đường đi, hắn liền bồi y cùng nhau lên núi, giúp y quen thuộc hoàn cảnh trong núi.
Một đường đi tới, Mộ Quân Niên nhìn khung cảnh vừa xa lạ lại vừa quen thuộc này, suy nghĩ trong lòng cuồn cuộn không dứt. Kiếp trước y huyết địch Tu chân giới, dấy lên gió tanh mưa máu, nơi y đi đến đều máu chảy thành sông. Y giết phạt vô số, phá hủy ngàn ngàn vạn vạn ngọn núi của các môn phái. Duy chỉ có nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-nguy-hiem/248257/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.