Chuyển ngữ: Trầm Yên 
........................................................... 
Ly Nhân Phong. 
Triều Cửu Tiêu chưa bao giờ cảm thấy không khí ngọt lành như vậy. 
Khói độc trong Phong Vũ Đàm tan đi, ngay cả tên đáng ghét nhất Thẩm Thập Nhất cũng xuống núi, không biết ngày tháng năm nào mới có thể trở về. 
Song hỉ lâm môn, Triều Cửu Tiêu dự định đi tìm sư tỷ chúc mừng một chút. 
Có điều vừa tới Bạch Thương Sơn, lại nhìn thấy Tố Tẩy Nghiên đang đùa nghịch Đệ Tử Khế, cau mày. 
Triều Cửu Tiêu: "Sư tỷ?" 
Tố Tẩy Nghiên nhìn hắn, cười gượng gạo: "Cửu Tiêu —— mặc y phục cẩn thận." 
Triều Cửu Tiêu không để ý lắm, chỉnh qua loa vạt áo, nói: "Tỷ đang xem Đệ Tử Khế? Đồ đệ kia của tỷ làm sao vậy?" 
Tố Tẩy Nghiên thở dài nói: "Mất tích." 
Triều Cửu Tiêu: "?" 
Triều Cửu Tiêu nghĩ thầm: Ta chưa quyết định giúp Ly Canh Lan, sao nhanh như vậy đã mất tích rồi? 
Hắn vội hỏi: "Mất tích chỗ nào vậy?" 
Tố Tẩy Nghiên nói: "Hình như là lén đi theo Thập Nhất tới Hàm Châu." 
Triều Cửu Tiêu: "......" 
Triều Cửu Tiêu yên lặng một lúc lâu, mới khô khốc nói: "Không, không liên quan đến ta mà, ta không......" 
Tố Tẩy Nghiên ngẩng đầu: "Gì cơ?" 
Triều Cửu Tiêu do dự một lúc lâu, mới kể lại rành mạch chuyện Ly Canh Lan tới tìm hắn. 
Tố Tẩy Nghiên nhíu mày nói: "Thật sự không phải đệ làm?" 
"Còn lâu mới phải!" Triều Cửu Tiêu 'grào' một tiếng, mặt giận đến đỏ lên: "Ta dù có chán ghét Thẩm Phụng Tuyết, cũng không cần phải sử dụng biện pháp này tính kế hắn!" 
Tố Tẩy Nghiên nhìn hắn bằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603837/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.