Chuyển ngữ: Trầm Yên 
............................................................ 
Một tiếng sáo trúc. 
Lý tiên sinh chưa đổi nụ cười. 
Hai tiếng sáo trúc. 
Lý tiên sinh sắc mặt hơi cứng. 
Ba tiếng sáo trúc. 
Lý tiên sinh mặt mày xanh xao. 
Một khúc kết thúc, Thẩm Cố Dung thấp thỏm bất an hỏi: "Lý tiên sinh, thế nào?" 
Lý tiên sinh cúi mình thật thấp, thân thể run như cầy sấy: "Đây...... Đây đây đây......" 
Thẩm Cố Dung xem phản ứng của ông ta liền biết mình thổi chắc chắn không ra gì, có điều y không hề thấy nản lòng. 
Bởi vì khi còn bé bị thương ở đầu, Thẩm Cố Dung sinh bệnh rất lâu, sau khi khỏi hẳn hơi thở của y luôn rất ngắn, có thể thông thạo cầm kỳ thi họa, nhưng một khi đề cập yêu cầu thổi nhạc cụ đều tựa như ma âm rót vào tai, thổi kèn đám ma còn dễ nghe hơn cả y. 
Thẩm Cố Dung cũng không nhụt chí, y nhìn khuôn mặt Lý tiên sinh hơi méo xẹo, thử đề nghị: "Không thì Lý tiên sinh dạy ta học từng âm một, được không?" 
Lý tiên sinh do dự: "Đây......" 
Thẩm Cố Dung vội nói: "Nhất định không thiếu bạc cho ngài." 
Dù sao cũng là Hề Cô Hành chi bạc. 
Lý tiên sinh bị khúc đầu tiên của Thẩm Cố Dung làm cho chấn động chỉ biết "Đây", nhưng khí thế của tiên nhân quá mức đạm nhiên làm Lý tiên sinh ra một loại ảo giác. 
"Mới vừa rồi chắc chắn là tiên nhân phát huy sai lầm, hơn nữa muốn người mới học trực tiếp thổi một khúc không khỏi quá khó khăn, học từng âm một, tiên nhân nhất định có thể thổi ra âm thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603815/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.