Chuyển ngữ: Trầm Yên 
........................................................... 
Trong giấc mộng của Thẩm Cố Dung, y vẫn đang ở bên muội muội Thẩm Tịch Vụ ôn nhuyễn đáng yêu. 
Hai người cùng thả hoa đăng ở bờ sông, sau đó gặp tiên sinh một thân thanh y. 
Tiên sinh thổi sáo trúc cho y nghe, dư âm tiếng sáo linh hoạt kỳ ảo vẫn còn văng vẳng bên tai. 
Thẩm Cố Dung híp mắt nghe, nhưng không biết từ khi nào tiếng sáo trúc đã gián đoạn. 
Mở mắt ra lần nữa, y bỗng thấy mình đang ở giữa một vũng máu. 
Con ngươi Thẩm Cố Dung co rụt. 
"Ca ca......" 
Có người gọi y. 
Thẩm Cố Dung mờ mịt quay đầu, cuối tầm mắt, Thẩm Tịch Vụ vừa rồi còn ôn nhuyễn gọi y huynh trưởng giờ đây đã ngã xuống vũng máu, đôi mắt mở lớn, ánh mắt tan rã mà nhìn y. 
Cả người Thẩm Cố Dung phát lạnh, ngẩn ngơ trong chốc lát, sau đó bước chân lộn xộn như sắp té ngã lao tới. 
"Tịch Vụ!" 
Cơ thể nho nhỏ của Thẩm Tịch Vụ được y ôm giữa khuỷu tay, khóe môi không ngừng trào ra từng đợt máu, trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn cũng chậm rãi xuất hiện từng vệt đỏ giương nanh múa vuốt. 
Nàng lẩm bẩm: "Ca ca, muội đau quá." 
Thẩm Cố Dung tay chân luống cuống, tựa như bị dọa ngây người, y không ngừng lau đi máu chảy ra từ khóe môi Thẩm Tịch Vụ, nhưng càng lau máu càng nhiều, chỉ có thể cảm giác cơ thể Thẩm Tịch Vụ trong lòng y từng chút lạnh dần. 
"Tịch Vụ....." 
"Tịch Vụ!" 
Thẩm Cố Dung đột nhiên mở mắt, bị dọa đến hoàn toàn tỉnh táo. 
Y ngồi trên giường trúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603771/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.