Phó Hành Vân ngây người nhìn ánh mắt lưu luyến của cậu, vừa định mở miệng nói gì đó thì đã bị Lý Hành Dương nhanh chóng đẩy đi.
"Hành Vân."
Lâm Quỳnh đứng tại chỗ giống như đá vọng phu, ngơ ngác nhìn anh bị ép lên xe.
Sau đó nhìn sang Kỷ Nghiêu, nói: "Cô không cảm thấy mình quá đáng sao?"
Kỷ Nghiêu gãi cằm, "Hình như có một chút."
Lâm Quỳnh nghiêm túc, "Cô bây giờ hối hận còn kịp đó."
Kỷ Nghiêu bật cười, "Nhưng làm như vậy thì tôi sẽ thấy rất vui.'
"...."
Kỷ Nghiêu vỗ vỗ vai cậu, sau đó chỉ về phía chiếc xe việt dã, "Cậu ngồi chiếc đó."
Lâm Quỳnh chấn kinh, "Cô cũng không ngồi cùng tôi?"
Kỷ Nghiêu nhìn cậu, bật cười: "Tôi cố ý sắp xếp vì cậu đó."
Lâm Quỳnh:?
"Trên xe đó có người em trai đang hoạt động trong giới giải trí của bạn tôi, là sao nhí nổi tiếng, mười mấy tuổi đã ra mắt, đối với cậu mà nói thì là đại tiền bối đó, nói là dạo này thất tình, muốn đi giải sầu."
"Tần Hằng cũng có một công ty giải trí, cậu qua đó có khi lại học hỏi được nhiều thêm."
Lâm Quỳnh: "Học hỏi cái gì?"
"Phòng ngừa sau này bị lừa gạt."
Lâm Quỳnh lắc đầu, "Tôi cảm thấy không cần thiết."
"Sao?"
"Không ai có thể lừa được tiền từ tôi."
"...."
Kỷ Nghiêu kéo người đi về phía chiếc xe, "Cậu cứ đi tìm hiểu một ít bí mật trong giới đi, đi đi."
Nói rồi đẩy cậu vào xe, Lâm Quỳnh còn chưa kịp tìm cớ, ai ngờ vừa quay đầu lại đã thấy Kỷ Nghiêu lên xe rồi.
Lâm Quỳnh hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-phao-hoi-cua-nhan-vat-phan-dien/953330/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.