Hạ Trì ngẩn ngơ nhìn ngọc trụy trong lòng bàn tay Vân Thanh, ngắn ngủi mấy giây tâm tình hắn liền từ đáy cốc bay đến chân trời, nhất thời có chút phát ngốc. 
Thấy Hạ Trì vẫn luôn không nhúc nhích, tươi cười trên mặt Vân Thanh dừng lại, cho rằng hắn không muốn đang định thu hồi tay, Hạ Trì như đột nhiên bừng tỉnh. 
Hắn nắm lấy tay Vân Thanh, bao ngọc trụy vào lòng bàn tay hai người. 
Hắn nắm rất khẩn thiết, như là sợ Vân Thanh đổi ý: "Đổi, bổn vương muốn đổi." 
Vân Thanh cười cười, giật giật cái tay bị hắn nắm lấy: "Vương gia buông ra trước đã." 
Hạ Trì nhìn Vân Thanh tươi cười, trên tay bỗng nhiên dùng sức. Khi Vân Thanh phản ứng lại, cả người đã bị Hạ Trì kéo lên giường, ngồi xuống bên cạnh hắn. 
Khoảng cách hai người chợt kéo lại gần, Vân Thanh nhướng mày: "Vương gia làm gì vậy?" 
Hạ Trì mím môi, không lên tiếng, duỗi tay gỡ ngọc trụy trên cổ của mình xuống, tự đeo cho Vân Thanh. 
Ngón tay hắn xẹt qua cần cổ non mịn của Vân Thanh. Khi đem mặt dây chuyền nhét vào áo y, hắn thấy nốt ruồi nhỏ kia trên cổ Vân Thanh, ánh mắt không tự chủ được mà dừng một chút. 
Khi uống rượu hợp cẩn trong ngày đại hôn ấy, hắn đã chú ý tới nốt ruồi nhỏ này. Lúc đó chỉ thấy nó vô cớ làm mình chướng mắt, hiện tại cảm giác nhìn thấy lại hoàn toàn bất đồng. 
Một loại ý niệm mãnh liệt thúc giục hắn, thử vươn tay lau đi, có phải thật sự lau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-cua-hoang-tu-phao-hoi/3391142/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.