Vân Thanh ném quyển sổ đã đọc xong sang bên cạnh bàn, ý bảo bọn họ lấy lại.
Trần Nhạc Sinh lúc này dường như mới vừa tỉnh dậy từ trong mơ, vội vàng quỳ xuống tạ ơn.
Vân Thanh nói: "Khoai tây ước chừng tháng sau sẽ chín, việc ghi chép gieo trồng, giao cho Trần đại nhân."
Trần Nhạc Sinh khó kìm nén được niềm vui, nhiệt tình đáp ứng.
Vân Thanh nhìn ba người vẫn còn có vẻ không phục: "Các ngươi đã cảm thấy việc này vô dụng, làm qua loa có lệ như vậy, không bằng giao vị trí cho người nguyện ý làm việc này đi."
Ba người vô cùng kinh hãi, liền nói không dám, họ không nghĩ tới chỉ một việc không làm tốt sẽ bị mất chức, nào còn lo lắng ghen ghét Trần Nhạc Sinh, vội vàng xin tha.
Vân Thanh nói: "Các ngươi đã biết cùng một phiến ruộng trồng lương thực nhưng có tốt có xấu, vậy các ngươi có biết vì sao sẽ như thế không?"
"Bất đồng thổ nhưỡng dù cùng một loại hạt giống, lúc thu hoạch lương thực cũng có tốt có xấu, là bởi vì thổ nhưỡng phì nhiêu hay không phì nhiêu?"
"Nếu mấy vấn đề này đều không trả lời được, vậy các ngươi dựa vào cái gì không đi quan sát tỉ mỉ?"
Ba người bị Vân Thanh hỏi đến sắc mặt trắng bệch, lúc này mới hiểu rõ ý định của việc cho họ đi quan sát tình hình sinh trưởng của cây trồng, không chỉ là vì cuốn sổ tay ghi chép gieo trồng.
Vân Thanh tiếp tục nói: "Các ngươi có nghĩ tới, ngoài việc phân chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-cua-hoang-tu-phao-hoi/3391141/xe-cho-nuoc-long-cot.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.