Edit: Điềm Điềm
**********************
Đã gặp người không biết xấu hổ, nhưng chưa bao giờ thấy một người không biết xấu hổ đến như vậy.
Hơn nữa còn không biết xấu hổ hợp tình hợp lý nữa chứ.
Dung Ngọc phồng lên hai má, cuối cùng lựa chọn cam chịu giữa phản kháng và cam chịu.
Nguyên nhân chỉ bởi vì ngày sau còn phải tìm người đàn ông này mà hôn.
Dung Ngọc lựa chọn làm như không nghe thấy lời Cố Triều Từ, mang theo người đàn ông trở về.
Không thấy thiếu niên phản bác, Cố Triều Từ còn có chút tiếc nuối.
Bên này Dung Ngọc mang theo Cố Triều Từ rời đi, Trần Thị Kim liền hô bắt đầu, cảnh quay này là Thẩm Thanh bị ma giáo bắt được, nhốt trong đại lao, biết được chân tướng thù nhà ——
Cổ Lộ Trần vẽ đường kẻ mắt đen ngòm đứng ở bên ngoài thủy lao, nhìn như vô tình nói với người khác, thảm án diệt môn năm đó vang khắp thiên hạ: ” Có vài người thoạt nhìn sống rõ ràng, kì thực ngu xuẩn, há mồm ngậm miệng muốn tiêu diệt ma tôn chúng ta, không biết chân chính ngụy quân tử là ở bên cạnh hắn, cái gì cũng không biết, đáng buồn, đáng buồn!”
” Tiểu nhân cũng chỉ dám nói xấu ở chỗ của mình, phi!”
Thẩm Thanh ngâm mình trong thủy lao chật vật không chịu nổi, nghe những lời này vào trong tai, chán ghét phát ra phản bác, mấy ngày nay đều nói như vậy, mỗi ngày đều phải nghe một lần…
” Dừng lại một chút, cảm xúc Bằng Lan phóng thích một chút, quá cứng rắn, điều chỉnh lại.”
Thanh âm của Trần Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017688/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.